Edit: Shin
“Tiểu Bắc, con nên trở về đi thôi,” đứng trước cửa phòng tắm, Quách Tề Ngọc bưng trái cây mới rửa đặt trên bàn, lắp bắp – nói rằng, “Không trở về thì không tốt lắm đâu.”
Mạnh Tiếu Ngạn ngồi ở trên giường, bắt đầu gặm quả táo.
“Cái gì không tốt,” Mạnh Tiếu Ngạn không có một chút nào cảm giác áy náy, “Con cảm thấy rất tốt, ba không thích nơi đó, con cũng không thích nơi đó luôn.”
“Đó là nhà con mà, như ba thì không nói, con cũng không thể ở khách sạn được.”
“Con đang bên cạnh ba nha!” Mạnh Tiếu Ngạn trở mình, con mắt đẹp đẽ chớp chớp, hiếm thấy đẹp đẽ như vậy, nam nhân chấn động ngơ ngác nhìn nó.
Quách Tề Ngọc nhếch miệng, không nói nữa.
Mạnh Tiếu Ngạn nở nụ cười, bật người ngồi dậy, đang muốn hướng đến nam nhân làm nũng, cầu có thể một lần được ở cùng nhau càng nhiều càng tốt.
Chuông điện thoại di động chợt vang lên, khiến hai người chợt sững sờ.
Mạnh Tiếu Ngạn liếc mắt nhìn, lên tiếng, “Alô, mẹ ư?”
Quách Tề Ngọc ở chỗ này chỉ nghe Mạnh Tiếu Ngạn đáp lại vài tiếng, sau đó nói: “Con không trở về đâu, hắn ngày mai rời đi rồi, chiều mai con sẽ trở về.”
“Không, con đang ở khách sạn.”
“Con không muốn.”
Mạnh Tiếu Ngạn mất kiên nhẫn, sau khi nghe bên kia nói xong, nhìn Quách Tề Ngọc một chút, “Mẹ, cứ như vậy đi, con trở lại hẵng nói.”
“Cúp máy rồi?” Quách Tề Ngọc sững sờ.
Mạnh Tiếu Ngạn tiếp tục gặm cắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823670/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.