Edit: Shin
“Cây này rất tốt.”
Quách Tề Ngọc vỗ bên cạnh sợi rễ cây, nhẹ giọng nói.
Mạnh tiên sinh âm thanh vi diệu, “Quách tiên sinh, hi vọng cậu có thể hiểu được.”
“Tôi có thể hiểu được.” Quách Tề Ngọc ngữ khí nhàn nhạt, “Các người có thể cho Tiểu Bắc những gì tốt đẹp nhất, là tôi vĩnh viễn không cho được.”
“Cảm ơn cậu đã lý giải.” Mạnh tiên sinh chân thành nói.
Quách Tề Ngọc quay người lại, “Mạnh tiên sinh, tôi lý giải các người, cũng hi vọng ngài lý giải tôi.”
Quách Tề Ngọc thản nhiên không sợ – nhìn về phía Mạnh tiên sinh, trong lòng tràn ngập không có gì lo sợ, hắn không thể liền như vậy rời đi Quách Tiểu Bắc, hắn không nỡ, trong đáy lòng dũng khí nhô ra hầu như đem thân thể hắn nổ tung.
Quả nhiên Mạnh tiên sinh trầm mặt xuống, “Quách tiên sinh, cậu phải biết cậu không có tư cách cùng chúng tôi bàn điều kiện.”
Hắn vẫn không có chính thức nuôi dưỡng Quách Tiểu Bắc, trên luật pháp hắn không chiếm được một điểm nào.
Quách Tề Ngọc hướng về biệt thự đi đến, không muốn bàn tới đề tài này, “Tôi đi xem Quách Tiểu Bắc.”
Mạnh tiên sinh vẫn nhớ Quách Tề Ngọc đối với Quách Tiểu Bắc bảo vệ vô điều kiện, cũng không có nói cái này cũng là ý nguyện của chính đứa nhỏ.
Nhìn Quách Tề Ngọc bóng lưng vội vã trốn tránh, ông nghĩ nếu như nói người đàn ông này có thể hay không trở về W thị, đừng bao giờ tới quấy rầy cả nhà ba người bọn họ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quach-te-ngoc-tien-sinh/2823661/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.