Trương Đại Hải đột ngột bật người, nhảy lên, thốt:
– Quỷ a ……
Sau một khắc, miệng của y đã bị Giang Bách Xuyên nhanh chóng che kín lại:
– Ha ha. Vân Hương, hà tất phải tự ti a. Bây giờ, không phải là ta đã đến rồi sao.
Không xong rồi. Không thể lại để Trương Đại Hải mở miệng nói chuyện tiếp được nữa. Bằng không, mọi kỹ nữ của cả cái kĩ viện này, đều sẽ không dám tiếp y nữa a.
Cả khuôn mặt xinh đẹp như thiên tiên của Vân Hương hơi hơi vặn vẹo một lúc. Có điều, đến cùng thì nàng vẫn là hoa khôi đệ nhất ở đây, cho nên, đại nhân thì luôn rộng lượng, làm bộ như không nghe thấy tiếng kêu sợ hãi vừa rồi của Trương Đại Hải, nàng thong thả uyển chuyển đi tới trước bàn để cầm trước, mà ngồi xuống, lưu loát làm xong một đoàn động tác này, mới cười nói:
– Người tới đây đều là khách. Song Song, đi ra ngoài gọi một bàn tiệc rượu nhất đẳng nhất đến.
Nàng bất giác che miệng lại, nở nụ cười:
– Bất quá, cũng không cần chúng ta nhiều chuyện a. Giang công tử đại giá quang lâm. E là má Tô đã sớm chuẩn bị xong một bàn mĩ tửu thịnh soạn thơm ngon rồi đi.
Trong nháy mắt, nàng đã tự phóng ra mị lực của mình không bỏ sót một chút nào cả.
Trương Đại Hải ngơ ngác nhìn Vân Hương. Giang Bách Xuyên ở bên cạnh, vô vàn thở phào nhẹ nhõm a. Hắn nghĩ thầm,cũng còn tốt, cũng còn tốt a. Tuy rằng, cái tên này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tu-ki-duyen/2252603/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.