Chương trước
Chương sau
Edit: Mây
“em có thể đừng bướng bỉnh như vậy được không, viên viên là cô gái tốt, lần nào chúng ta hẹn hò cũng đều đi xe của nhà em ấy”. Lâm Trì nhẹ giọng khuyên bảo.
“anh là bạn trai của em hay là bạn trai của nó!, em thà rằng hai người chúng ta ngôi tàu điện ngầm, ngồi xe bus, cũng không muốn anh gọi cái đầu heo kia đi theo”
“Kiều Kiều, anh biết mà, anh biết hết, chờ anh tìm được công việc lần này, sau này chỉ có hai chúng ta hẹn hò thôi nhé”
“anh còn chưa tìm được việc sao”
“Đang nhờ mối quan hệ để vào Thiên Giai, bằng cấp của anh khá tốt, chỉ thiếu mỗi cái cơ hội thôi”.
“Thiên Giai? Thật không anh” kiều kiều che miệng, thiếu chút nữa king ngạc la to.
“lừa em làm cái gì, cho nên em đó, nhịn một chút đều không làm được, về sau có thể làm được việc gì chứ”.
Sau khi lâm trì nói bản thân sắp vào thiên giai làm, Kiều Kiều liền không nói gì nữa, chính là cho dù có muốn cằn nhằn cũng ráng nuốt vào bụng.
Thiên Giai chính là tập đoàn nổi tiếng toàn thế giới về ngành khoa học kỹ thuật tiên tiến, trụ sở chính tại thanh phố A, được quốc gia nâng đỡ, sau lưng lại là đại gia tộc họ Kỷ làm chỗ dựa. Hằng năm biết bao sinh viên tranh vỡ đầu để nộp hồ sơ vào Thiên Giai thực tập. Toàn bộ đều rớt hết, nếu cầm được offer từ nơi đó, cảm tưởng gương mặt mình cũng đang phát sáng.
Lúc này, Vương thúc thúc lái chiếc xe như con rùa đen chậm rãi bò đến. Ở thành phố A này, không quan tâm ngươi đi Audi hay BMW đều giống như xác rùa đen, chậm rãi đi từng bước đến. Mấy đứa nhóc choai choai đi trên vỉa hè chạy còn nhanh hơn lái xe. Trang Viên Viên không phải là người thích làm phiền người khác. Cô cho rằng đi bộ còn nhanh hơn cả đi xe, chính là trời hơi nóng, mang theo cái ô là tốt rồi.
Kiều Kiều đã nói cô một lần, nói cô chính là “nái xề lẩn thẩn”, ý chính là người phụ nữ già xề không trang điểm, không mặc áo ngực, phơi nắng cũng không cần giả vờ choáng váng, nói xong liền cười hì hì bổ sung “ nói giỡn, đừng để ý, đừng để trong lòng”. Lời này giống như một viên bồ hòn, ngậm cũng không được mà nhổ ra cùng không được. người ta chính là nói giỡn, ngươi để ý cái gì.
Nhưng cô vẫn phản bác lại, mặc dù không thường xuyên trang điểm nhưng ra cửa cái nào nên mặc cô không hề mặc thiếu. Cái mùa xuân của lâm trì chính là ngậm máu phun người.
Lâm Trì giống như một khối bơ vừa bị phơi nắng, vừa vào xe liền sai sử vương lái xe “ điều hòa, mau mau hạ thấp đi, tôi cùng Kiều Kiều muốn chết vì nóng đây”.
Trang Viên Viên đành phải cười với Vương lái xe “chú Vương, chú có thể hạ thấp điều hòa xuống một chút không”.
Vương lái xe đau lòng tiểu thư nhà mình, hạ thấp xuống vài độ. Trang Viên Viên giống như bình thường, liền ngồi ở phía trước kế bên lái xe vương. Lâm Trì cũng Kiều Kiều ngồi ở ghế sau, vui cười đùa giỡn, tán tỉnh hôn môi, âm thanh khiến Trang Viên Viên khá khó chịu.
Chú Vương rất đồng cảm với cô, liền vặn to loa nhạc bên trong xe, chọn một bài có tiết tấu mạnh, bùm chat bùm  chat, âm thanh vang dội như muốn lật cái xe, còn bài hát là như thế này: ta không có tiền, ta không biết xấu hổ, a a a.
Trang Viên Viên thấy tên ca khúc, là bài mà DJ đang nhiệt tình đánh: ta không có tiền, ta không biết xấu hổ.
Lâm trì cùng bạn gái hắn kiều kiều, cuối cùng cũng chọn được địa điểm để hẹn hò, là một trung tâm mua sắm nổi tiếng tại thành phố A. tòa nhà này rất hiện đại, rất nhiều cửa hang hiệu nổi tiếng trên mạng. mùa xuân của lâm trì rất thích chụp hình ở đây. Trang viên viên có thể hiểu được, ở đây thực đẹp, mùa xuân không chụp hình thì thật đáng tiếc.
ở trên thế giới blog, mùa xuân có thể được xem như cũng có chút danh tiếng, mở một cửa hang bán quần áo trang sức trên mạng, cho nên mục đích của chuyến đi hôm nay chính là để chụp hình lookbook cho những trang phục mới được thiết kế. đối với những người tự kiếm tiền bằng sức lực của mình, trang viên viên rất là khâm phục. cho dù bình thường cô không thích kiều kiều cũng cảm thấy kiều kiều trong lúc làm việc hết sức là đẹp mắt, vô cùng thhu hút.
Lâm trì xuống xe, kiều kiều nguyên lai còn hẹn với các tuấn nam mỹ nữ nổi tiếng trên mạng khác nữa. thân mật chào đón kiều kiều, kéo tay cô cười nói “người có tiền thật tốt a, có xe riêng đưa đón, chẳng giống nhóm chúng mình, phải ngồi xe điện đến”.
Cũng chỉ vào những lúc này, kiều kiều mới nhìn trang viên viên thuận mắt được, cô không phản bác nói “ tôi lại hâm mộ các bạn ngôi tàu điện ngầm, lái xe mở nhạc khó nghe quá, tôi thích nhạc nhẹ cơ”.
“có một người bạn trai có tiền thật tốt, cậu nên biết đủ đi” chị em tốt của nàng cười nói
Lâm trì cũng không phản bác, mặc cho đám người này hiểm lầm xe này là của hắn mà lái xe cũng là hắn thuê.
Trang viên viên đi phía sau cùng, cùng đám người kia kéo ra một chút khoảng cách, nhưng thể tích cô khá lớn nên vẫn bị đám chị em tốt của kiều kiều nhận thấy, một người trong đó nói “ tại sao cái người mập mạp kia lại đi theo hai người chứ”.
Kiều kiều trợn trắng mắt “cậu đi mà hỏi lâm trì, người cũng không phải tớ gọi tới”.
Lúc này lâm trì mới nhìn đến, trang viên viên đi tuốt đằng phía sau, hắn vội vàng ôn nhu đem trang viên viên đẩy lên phía trước “ viên viên, đi xa tuốt phía sau làm gì, đến đến, mau gặp bạn anh nào, toàn là người quen nên anh không cần giới thiệu nhé”.
Tất cả mọi người đều không cho trang viên viên sắc mặt tốt.
Bạn bè của lâm trì rất nhiều, mỗi ngày đổi một nhóm, cô có muốn cũng không nhớ nổi. Thật tâm cô cũng muốn nhớ mặt tất cả bạn bè của lâm trì nhưng chỉ có là bạn gái hắn mới có tư cách đó. Trang viên viên đành phải làm việc này lén lút, cô lén lén lút lút nhớ kỹ bạn bè của lâm trì, dường như chính mình như bạn gái của hắn.
Với trí nhớ cá vàng của cô, gặp một người liền quên một người, gặp hai người liền quên cả đôi, cho nên đến bây giờ cô vẫn chưa nhớ hết được. bạn bè của cô rất ít, dương lãng cũng được tính trong đó, thanh mai trúc mã nghe thật lãng mạng đáng tiếc từ nhỏ hai người mắng nhau đến lớn, không có một ngày yên tính.
Nhưng trang viên viên có rất nhiều bạn bè trên mạng, cô có một cái blog chuyên post bài liên quan về nấu ăn, cô thường chụp hình lại cho fan xem, số lượng fan của cô cũng không ít đâu, khoảng chừng hai tram vạn fan nha, là một đại nhân vật trên mạng. ở trên mạng mọi người không quan tâm cô lớn lên như thế nào, họ chỉ biết những món điểm tâm của cô, càng ngon họ càng thích.
Trang viên viên rất thích cảm giác được khen ngợi, công nhận công sức của mình. Cô thường xuyên online, ngày ngày ở trên đó, chỉ là thời gian gần đây mọi người rất thích livestream, nên blog liên lạc với cô,  muốn cô livestream cách nấu ăn nhưng cô biết được, hình tượng của cô không thích hợp phát trực tiếp đâu.
Kiều kiều cùng bạn bè của cô đi bộ mới một lát thì bị rách da gót chân, lâm trì cẩn thận kiểm tra vết thương, kia làn da trắng như tuyết, nên chỗ vết thương nhìn càng thật kinh khủng.
Không thể đi bộ nữa, đoàn người tìm một quán cà phê ngồi, gọi một ít bánh ngọt, lâm trì lật thực đơn xong phát hiện một điều: cái bánh ngọt nhỏ nhất cũng hơn một tram đồng. nếu năm sáu người mà gọi hết, mấy ngàn đồng tiền liền như nước chảy, chảy ra không còn một giọt. lúc này hắn mới nhớ tới tác dụng Trang viên viên, lâm trì đột nhiên ôn nhu nói chuyện với cô, hỏi han ân cần cô thích ăn gì, muốn gọi món nào.
Trang viên viên một hơi chọn hết tám cái bánh ngọt, rất biết điều mở miệng “ tôi ăn nhiều nhất nên tôi sẽ trả tiền, mọi người cứ tự nhiên chọn món nha”.
Cũng chỉ có lúc này, trong mắt bọn họ trang viên viên coi như thuận mắt.
Các cô gái vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, chủ đề của bọn họ không phải mỹ phẩm mắc tiền nước ngoài thì chính là bọn con trai nhà giàu lắm của nhiều tiền. ngẫu nhiên bọn họ cũng nhắc đến Dương lãng, trang viên viên mới có chút hứng thú lắng nghe cuộc nói chuyện của bọn họ. dương lãng cùng ccùng cô là trời sinh không hợp bát tự, nhưng địa vị của hắn trong lòng mấy nữ nhân kia thật sự là cao đến dọa người.
Trang viên viên một bên ngồi uống nước, một bên nghe những nữ nhân này tán gẫu Dương lãng hào phóng như thế nào, thả tính chuyên nghiệp như thế nào, chuyện kia lợi hại như thế nào, lớn lên đẹp trai như thế nào, Trang viên viên cô liền khịt mũi xem thường.
Cô chưa bao giờ nghe được những lời tốt đẹp từ cái miệng thúi của Dương Lãng, hắn mở miệng lúc nào cũng ĐM, chứ đừng nói đến những lời tâm sự yêu đương. Hừ còn vụ phong lưu, chắc là do mấy cô gái kia chưa thấy hình tượng buối tối hắn mặc quần cộc, mang đôi dép xỏ ngón, tóc tai bù xù chưa gội, vác bang ghế dài làm cầu leo vào sân thượng nhà cô, tiến vào khuê phòng của cô, rất không biết xấu hổ  lấy trộm đồ ăn vặt của cô, mở điều hòa, ngồi rung chân xem hoạt hình đam mỹ do cô lưu trữ. Nếu mấy cô gái xinh đẹp này thấy hình tượng đấy của hắn chả biết có còn thích hắn nổi nữa không.
Nhưng cho dù trang viên viên nói ra cũng không có người tin, hơn phân nữa cho rằng cô thổi phồng bản thân. Trước đây cô có mấy lần nói về tật xấu của Dương Lãng như nói tục chửi thề, ngủ như con nít thích đá chăn mền, thì bị người khác cười nhạc, nói cô là nói khoác còn không biết soạn trước, cô mà quen với Dương Lãng, ít dát vàng lên mặt cô thì hơn.
Dương Lãng xác thực có bối cảnh rất tốt. cha mẹ hắn đều là người nổi tiếng trong giới chính trị, là những người cốt lõi trong bộ máy lãnh đạo của quốc giá, ông bà nội hắn là anh em cùng chiến đấu giành lại tổ quốc của Kỷ lão tướng quân. Nữ nhân muốn nịnh bợ hắn, nhiều tới mức có thể đựng được mười mấy giỏ. Hiện tại không biết tại sao đám thái tử này lại thích nói chuyện yêu đương trên mạng cho nên các mỹ nữ đều tranh nhau nổi tiếng trên mạng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.