Chương trước
Chương sau
Đạo diễn Thạch đọc diễn văn, thắp hương cúng bái, vén tấm vải đỏ được phủ trêи camera, rồi tuyên bố kết thúc buổi lễ.
Tiếp theo, đoàn làm phim sẽ trả lời phỏng vấn của giới truyền thông.
Đương nhiên Giang Ngộ và Tô Yên sẽ là người được phỏng vấn nhiều nhất. Còn nhân vật nhỏ như Phương Niên, làm gì có tiền mua bản thảo, có lẽ sẽ không có bài báo nào xuất hiện tên cô.
Đứng ở đó được một lúc lâu, cô đi vào nhà vệ sinh.
Sau khi rửa tay xong, Phương Niên lấy di động ra, phân vân không biết có nên gửi wechat cho anh không.
Cô muốn gặp anh, nhưng lại sợ phóng viên.
Đương lúc rối rắm, đột nhiên vai cô bị vỗ một cái.
“Chị.”
Phương Niên quay đầu lại thì thấy Tống Tuyền mỉm cười nhìn cô.
Chàng trai trẻ hôm nay ăn mặc thoải mái, toàn thân toát ra hơi thở của tuổi trẻ.
Trong khoảng thời gian huấn luyện, Tống Tuyền là người thân thiện nhất trong đoàn làm phim, vì thế cô cũng cười với cậu, “Cậu là nam thứ đúng không, bây giờ là lúc phỏng vấn, có thể được chú ý nhiều hơn, sao lại chạy ra đây thế?”
“Nhiều người quá, có cảm giác khó chịu.”
Phương Niên “ồ” lên một tiếng, định quay vào thì bị cậu gọi lại: “Chị, tối nay chị có rảnh không? Ăn một bữa với em được không?”
“Hả?” Cô sửng sốt.

“Cái đó…” Cậu ngượng ngùng vò đầu, “Em đóng vai Sở Vương, em muốn hỏi chị vài điều về nhân vật này.”
Sở Vương là tên của nhân vật cậu đóng, em trai của đương kim hoàng đế, cũng là người mà Tô Nhược thích.
Cậu cũng là nhân vật quan trọng trong bộ phim, chỉ đứng sau nhân vật Giang Ngộ đóng.
Cuối cùng, Phương Niên cũng hiểu.
Cậu chỉ là một thiếu niên trẻ, tốt nghiệp chưa lâu, tuy có thể nổi tiếng dựa vào những bộ phim thần tượng nhưng kinh nghiệm diễn xuất của cậu thực sự vẫn còn ít.
Thời điểm tập huấn lúc trước, cậu rất nghiêm túc, từ đó cho thấy, cậu tốn rất nhiều tâm tư cho bộ phim này.
Cùng tốt nghiệp một trường, trước kia khi ra mắt, cô cũng được các tiền bối đi trước chỉ dạy vài điều rất có ích.
Đối với lời đề nghị của cậu, có lẽ không có lý do nào từ chối được.
Vì thế cô gật đầu: “Được, vậy chị đi cùng trợ lý nhé.”
“Vâng, khi nào kết thúc, em đợi hai người ở bãi đậu xe.”
Quay lại hiện trường, Phương Niên nhìn xung quanh một vòng, cô thấy tất cả mọi người vẫn ở đây, trừ Giang Ngộ.
Trong lòng không khỏi buồn bã, Phương Niên giả vờ hỏi Tuệ Tuệ: “Ơ, thầy Giang đâu rồi em?”
“Anh ấy vừa mới đi rồi ạ, nói là có việc.”
“À.”

Bốn ngày không gặp, cô có chút nhớ anh. Phương Niên bất giác cắn môi.
“À đúng rồi, vừa nãy chị gặp Tống Tuyền, cậu ấy nói mời chúng ta đi ăn. Em đi không?”
“Đi chứ ạ.” Tuệ Tuệ kϊƈɦ động nhảy múa.
Tuy Giang Ngộ là “chồng cô”, nhưng đi ăn cơm với tiểu thịt tươi không vui sao được.
Phương Niên bật cười, vô thức lấy điện thoại ra.
Vừa mở ra thì có thông báo từ wechat: “Tối nay anh tham gia một bữa tiệc, có lẽ sẽ về muộn, mai đi gặp em nhé.”
Trong lòng cô tràn đầy mật ngọt.
“Uống ít rượu thôi đấy, không tốt cho dạ dày đâu.”
“Tuân lệnh.”
--------------------
Phương Niên: Fans anh bảo rằng anh là người lạnh lùng, cấm ɖu͙ƈ.
Giang ảnh đế (nhướng mày ): Có vấn đề gì sao?
Phương Niên: Thế mà tối qua anh…
Giang ảnh đế: Tối qua làm sao cơ? Em diễn lại cho anh xem.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.