Trong lòng Phó Tạ thì suy nghĩ, mắt phượng lại thâm thúy nhìn Hàn Anh chằm chằm, tay không tự chủ vươn ra vuốt vuốt tóc Hàn Anh.
Da đầu Hàn Anh run lên, toàn thân giống như bị điện giật, lúc này thân thể cũng có chút mềm yếu, ngay cả đôi mắt cũng ngập nước.
Đang lúc lúng túng, giọng nói Tẩy Xuân truyền vào: “Cô gia, cô nương, bây giờ dọn cơm sao?”
Phó Tạ như không có việc gì thu tay về.
Hàn Anh thấy thế lại thở dài một hơi.
Qua mấy lần thực hành, nàng phát hiện chỉ cần Phó Tạ sờ vào hai vị trítrên cơ thể nàng, đó là mái tóc dài của nàng và trước ngực nàng, thânthể của nàng liền mẫn cảm dọa người, sẽ động tình, đồng thời còn tiết ra dịch thể có mùi thơm ngát...
Như vậy thì xấu hổ quá...
Dùng cơm trưa xong, Hàn Anh không có ý định lưu lại, liền đứng dậy cáo từ.
Nàng có một loại tính cách đó là một khi ra quyết định liền không chútdo dự mà quyết đoán thực hiện, mặc dù nàng cũng có chút lưu luyến đốivới Phó Tạ.
Phó Tạ luôn luôn quả quyết, lúc này cũng không biết cuối cùng chuyện gìđã xảy ra với mình, thấy Hàn Anh phải rời đi, trong lòng lại có chút lưu luyến.
Hắn Trầm ngâm một lát rồi nhìn Hàn Anh: “a Anh, ta đang muốn đi điện Tiền Ti, vừa vặn tiện đường tiễn muội trở về.”
Hàn Anh nghe vậy liếc hắn: “Ca ca, không tiện đường mà!”
Phó Tạ: “...” khuôn mặt tuấn tú của Hắn lần nữa đỏ lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241125/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.