Hàn Linh nghe được giọng nói, vội vàng đứng dậy dẫn theo nha hoàn Bích Vân tránh sau tấm bình phong.
Hàn Anh nghe vậy giật mình, chẳng lẽ là Phó Tạ?
Nàng rất nhanh liền cảm giác mình có chút si tâm vọng tưởng rồi, Phó Tạđang trên đường tới Tây Cương, làm sao có thể đến Lỗ Châu ở phương bắcgặp nàng?
Vừa nghĩ như thế, trong lòng Hàn Anh có chút vắng vẻ, buông sách ngẩng đầu nhìn qua.
Khi nhìn người vừa tới, Hàn Anh thiếu chút nữa đứng lên, vừa mừng vừa sợ: “Hứa Lập Dương!”
Mành vải da màu đen ngoài cửa khoang thuyền bị vén lên, Phó An cùng một thiếu niên đi vào.
Thiếu niên mi thanh mục tú, đầu đội khăn xanh nhạt, bên tóc mai cài mộtđóa hoa thơm trắng như tuyết, mặc áo trắng cổ áo thêu chỉ bạc, bên hôngcắm một thanh chiết phiến, trên chân là một đôi giày ủng màu xanh, rõràng là trang phục cho những người người chuyên viết lách tô vẽ trên phố Đại Chu, không phải Hứa Lập Dương thì là ai?
Hứa Lập Dương nghe Hàn Anh gọi tên mình, trong lòng có một cảm giác khócó thể nói thành lời, vội vàng ép xuống, theo Phó An quy củ hành lễ: “Nô tài Hứa Lập Dương gặp qua cô nương!”
Hàn Anh xem Hứa Lập Dương như ân nhân cứu mạng của mình, đối với hắncàng đặc biệt khác biệt, lập tức dặn dò Tẩy Xuân: “Mau mời Phó An và Lập Dương ngồi xuống!”
Phó An và Hứa Lập Dương từ chối một phen, cuối cùng bất đắc dĩ ngồi xuống.
Hứa Lập Dương có chút câu nệ, ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241088/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.