Hàn Thầm tự mình đi tiễn Phó Bình, Phó An và Hứa Lập Dương ra ngoài.
Hàn Anh đi theo Lâm thị tiễn bọn họ ra ngoài nhà chính, đặc biệt dặn dòphụ thân một câu: “Phụ thân, con có chuyện muốn nói với cha, cha tiễnbọn Phó Bình xong thì trở về nha!” Nàng sợ phụ thân sẽ tiện đường đi nha môn Trấn Bắc tướng quân.
Hàn Thầm đáp ứng.
Hứa Lập Dương dừng bước, có chút thẫn thờ nhìn Hàn Anh mới xoay người rời đi.
Lần này đi núi cao nước xa, gặp lại nhau không biết là khi nào.
Sau khi tiễn bọn Phó Bình, trời còn chưa sáng rõ, Hàn Thầm trở về đồngviện, lại phát hiện Hàn Anh không có đi ngủ bù, mà hai mắt sáng ngờicùng Lâm thị đang đợi ông!
Hắn cười trêu ghẹo nói: “A Anh, muốn xin phụ thân cái gì đúng không?”
Hàn Anh liếc cha nàng: “Không phải chỉ mượn phụ thân một cây bảo đao sao? Sao phụ thân keo kiệt dữ vậy!”
Hàn Thầm: “...”
Thấy trượng phu kinh ngạc, Lâm thị không khỏi mỉm cười, đứng dậy chuyểnqua phía đông, vỗ vỗ nệm gấm giữa mình và Hàn Anh: “Hầu Gia ngồi ở đâynè!”
Sau khi Hàn Thầm ngồi xuống, nhìn nữ nhi: “a Anh, con”
Hàn Anh thu liễm nụ cười trên mặt, ngồi nghiêm chỉnh nhìn phụ thân: “Phụ thân, con nói cho người biết một chút chuyện sau khi con vào kinh.”
Hàn Thầm và Lâm thị thấy nữ nhi nghiêm túc như thế, liền chuyên tâm lắng nghe.
Hàn Anh cũng không thêm mắm thêm muối, đơn giản kể lại những việc đãtrải qua ở Biện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241079/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.