Bên ngoài thành Liêu Châu như một cánh đồng tuyết, hết thảy đều bị tuyết bao phủ, ngay cả băng tuyết trên cây tùng hai bên quan đạo cũng chưatan, dưới tà dương phản chiếu ra quầng sáng màu vàng.
Trên quan đạo mịt mù không người ở, một đội kỵ binh mặc áo giáp rực rỡ võ trang đầy đủ vây quanh hai tướng lĩnh trẻ tuổi chạy như bay tới,tiếng vó ngựa dồn dập từ xa đến gần, đi theo hướng bắc.
Khuôn mặt ẩn núp dưới áo choàng chồn tuyết chính là Tổng đốc đường sôngLiêu Hà Trần Hi, từ hành cung Lỗ Châu đi ra hắn liền cùng Phó Tạ mộtđường đi về hướng Bắc thần tốc một ngày một đêm, mệt mỏi đến mức sắp cầm cự không nổi nữa.
Nhìn nhìn Phó Tạ bên cạnh chuyên tâm giục ngựa, Trần Hi thấp giọng nói: “Phó hiền đệ, nên nghỉ ngơi một chút!”
Phó Tạ rõ ràng là dáng vẻ có tâm sự, mắt phượng khẽ híp lại, lông mi dài che đi sóng mắt tĩnh mịch, bờ môi góc cạnh rõ ràng mím thật chặt, không lập tức trả lời.
Phó An Theo sát đằng sau Phó Tạ xem xét thời thế thay chủ tử trả lời:“Bẩm Trần đại nhân, sắp tới trạm dịch Liêu Châu rồi, công tử chúng ta đã an bài người đi qua đó, sẽ nghỉ ngơi ở đó một lát.”
Nghe được có thể nghỉ ngơi, lúc này Trần Hi mới hơi có chút dễ chịu.
Đến trạm dịch Liêu Châu, đám người Phó Tạ vừa xuống ngựa, Phó Bình sớmtới đây dò đường đã mang người ra đón, mỉm cười dẫn mọi người đi vào,hắn dựa theo thói quen của công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241068/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.