Lúc này hai cha con Phó Viễn Trình Phó Tạ đâu đã vào đấy, đều rất hàilòng, hai bên đã chiếm được hòa bình tạm thời, trong thư phòng nhất thời yên tĩnh trở lại.
Than củi longtiên hương trong lò sưởi được đốt lên ấm áp, toả ra mùihương ấm áp dễ chịu; trong góc phòng đặt một cái đồng hồ để bàn TâyDương nạm vàng phát ra âm thanh lớn, con lắc đồng hồ “tạch tạch tạchkét” đi đi lại lại; trên cửa sổ thư phòng là cửa sổ thủy tinh Tây Dương, từ góc độ của Phó Viễn Trình có thể thấy những nhánh thông xanh biếcngoài cửa sổ bị tuyết che phủ...
Ánh mắt Phó Viễn Trình chuyển hướng sang Phó Tạ đang đứng trên tấm thảmđỏ thẫm như có điều suy nghĩ, thấy dáng người hắn cao ngất dung nhantuấn tú, so với hai vị thứ huynh Phó Tùng Phó Lịch kia của hắn khôngbiết hơn bao nhiêu lần, trong lòng không khỏi mềm mại hơn rất nhiều,liền cười nói: “Tiểu tạ, còn có việc gì sao?”
Phó Tạ đang nghĩ tới Hàn Anh.
Hàn Anh hiện tại vẫn chưa trở lại, hắn biết nhất định là bị Phó Quý nghĩ biện pháp giữ lại, hơi suy nghĩ một chút, liền nói: “Phụ thân, hôm nayđại tẩu, nhị tẩu và hai vị di nương đến phủ hoài ân hầu ầm ĩ, sau khiHoài Ân hầu biết, sợ là ngày mai sẽ dọn ra ngoài.”
Phó Viễn Trình nghe vậy, trong lòng vừa thoáng yên ổn một chút lập tức liền không thấy tăm hơi.
Ông có chút đau đầu ấn ấn huyệt thái dương, trên khuôn mặt tuấn tú hiện ra vẻ thất vọng hiếm thấy.
Ông biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241063/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.