Lúc dùng điểm tâm, Hàn Anh không đói lắm, liền gắp một đũa thức ăn chậmrãi ăn, trong lòng tính toán xem đêm qua đến phiên ai trực đêm trongphòng nàng.
Sau khi tính ra là Nhuận Thu, Hàn Anh ngẩng đầu nhìn, thấy Tẩy Xuân vàNhuận Thu đang đứng một bên hầu hạ, liền lấy cớ thay quần áo, để đũaxuống đứng dậy đi ra.
Tẩy Xuân và Nhuận Thu vội vàng đi theo.
Đến tịnh phòng (phòng tắm)phía sau Tây Sương phòng, Hàn Anh để Tẩy Xuân ở bên ngoài trông coi, gọi Nhuận Thu theo đi vào.
Hàn Anh trầm ngâm một chút thấp giọng hỏi: “Đêm qua là ai đưa ta trở về phòng?” Nàng mông lung nhớ rõ là Phó Tạ ôm nàng trở về.
Nhuận Thu vội nói: “Là cô gia đưa người trở về.”
Hàn Anh nghe vậy, khuôn mặt không khỏi có chút nong nóng, rũ mắt xuốnglại hỏi thêm một câu: “Vậy... hắn... đặt ta lên giường luôn hay sao?”
Nhuận Thu rất mất tự nhiên xoa xoa tay, thấp giọng nói: “Cô nương, saukhi cô gia đặt người lên giường, liền bảo nô tì đi ra ngoài, nô tì... nô tì không dám chống lại...”
Hàn Anh đã hiểu rõ toàn bộ rồi, Phó Tạ ôm nàng trở về, lại giúp nàng cởi quần áo, sau đó...
Nàng chậm rãi ngồi xuống giường gấm ở Tây Sương phòng, sau nửa ngày im lặng.
Nhuận Thu có chút sợ hãi, vội nói: “Cô nương...”
Hàn Anh khoát tay, nói: “Ngươi cũng đi ra ngoài đi, cùng Tẩy Xuân giữ cửa.”
Nhuận Thu đáp “Vâng”, quỳ gối hành lễ, lặng lẽ lui xuống.
Hàn Anh dựa vào đệm ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241054/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.