Phó Tạ đi trong ngự hoa viên, thấy trong vườn hoa mặc dù đã tàn lụi, thế nhưng trên các nhánh cây được treo đầy hoa giả làm từ vải bông, đượcnhững chiếc đèn liêu ti tinh xảo treo trên các cột đèn chiếu vào, màuvải sặc sỡ phảng phất giống như cung điện trên trời cao.
Hắn cúi đầu âm thầm than thở một tiếng, theo tiểu thái giám đi tới Tĩnh Thủy Các.
Vĩnh Thọ trưởng công chúa sớm đã đợi ở đó rồi.
Khí trời lạnh như vậy, mà nàng ta đầu đội vòng hoa, người mặc áo choànglông chim thêu mẫu đơn đỏ thẫm, một thân một mình đứng ở phía trước Tĩnh Thủy Các.
Phó Tạ đi tới, đứng ở sau lưng nàng ta hai ba bước, chắp tay trầm giọng hành lễ: “Vi thần gặp qua trưởng công chúa.”
Vĩnh Thọ trưởng công chúa bỗng dưng quay đầu lại nhìn Phó Tạ, đôi mắtngấn lệ: “Ngươi... Ngươi biết rõ... Biết rõ lòng ta... Mỗi lần thấy tacòn cấp bậc lễ nghĩa chu toàn như vậy... Đâm vào trái tim ta...”
Phó Tạ cau mày lại: “Trưởng công chúa, vi thần và nội tử hứa hôn từ thuở nhỏ, bởi vậy chưa bao giờ có ý nghĩ không an phận với trưởng côngchúa.”
Vĩnh Thọ trưởng công chúa cười gượng một tiếng, ngửa đầu nhìn chằm chằmPhó Tạ, chậm rãi đến gần, giọng nói khàn khàn: “Nếu như nữ nhân họ Hànkia chết thì sao?”
Phó Tạ nghe vậy mắt phượng híp lại: “Nếu người nào dám động đến một đầungón tay của nội tử, vi thần liều cả tính mạng thân gia, cho dù phảidùng thời gian cả đời, cũng nhất định sẽ khiến người đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241023/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.