Ở trước mắt bao nhiêu người, Thôi thị không thể không ngất đi, cần phảingất đi để không phải khó xử, bà đứng ra tổ chức tiệc mùa xuân, nhưnglàm cho thân muội muội của hoàng đế bệ hạ đẩy ngã con vợ kế của chồngbà, trước mặt mọi người làm ra chuyện đồi phong bại tục này, bà khôngngất đi thì làm gì bây giờ?
Thôi thị chậm rãi nhẹ nhàng ngã xuống đất.
Trong Huệ Phương lầu Vĩnh Thọ trưởng công chúa giống như hoàn toàn đã mất đi lý trí, vẫn phập phồng trên người Phó Tùng...
Nhiều phu nhân cũng ngơ ngác nhìn xuân cung đồ sống động đang trình diễn trước mặt, chỉ có Hàn anh và Phó Tạ là rất hiếu thuận, chỉ lo trông nom Thôi phu nhân.
Phó Tạ dặn dò Tẩy Xuân: “Còn không bấm huyệt nhân trung cho phu nhân?” Còn phải nhờ Thôi thị tới thu thập tàn cuộc mà!
Lực tay của Tẩy Xuân rất lớn, cuối cùng cũng bấm tỉnh Thôi phu nhân.
Thôi phu nhân anh anh tỉnh dậy, thở dài nói: “Còn không đóng cửa?”
Mân côi và Đông Thanh lúc này mới phản ứng lại, xông lên trước đóngcửaHuệ Phương lầu, che lại cả cảnh xuân, nhưng âm thanh giường gấm layđộng “Két.. Két..” và âm thanh rầm rì vẫn phá vách tường mà ra...
Sau khi trở lại chánh đường phía trước, sắc mặt Thôi phu nhân xám trongồi liệt trên giường gấm, gắt gao nhìn chằm chằm Phó Tạ Hàn Anh tinhthần sảng khoái quần áo gọn gàng: “Hai người các ngươi vừa rồi đi đâuvậy?”
Đang trước mặt khách nhân, Phó Tạ vẻ mặt kính cẩn: “Bẩm mẫu thân, Hànthị cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2241002/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.