Hàn Anh lại cười nói: “Đại thiếu phu nhân mang thai? đây thật sự là chuyện tốt!” Nàng chẳng muốn nhiều lời, nên không nói gì.
Phó Du sợ Hàn Anh bởi vì Lam thị mang thai mà khổ sở, vội vàng chuyểnchủ đề, mỉm cười hỏi thăm Hàn Anh: “Tam tẩu, vậy chuyện ngày mai tẩumuốn đi Tống phủ, Tam ca có biết không?” Tam tẩu tuổi tuy nhỏ, nhưng lànhị phẩm mệnh phụ đương triều. Phụ thân của Tống Di là tế tửu[1] Quốc Tử Giám, tuy rằng thanh quý, nhưng cũng chỉ là Tứ Phẩm; vị hôn phu củaTống Di chức vị thấp hơn, bất quá là Huyện lệnh huyện Hứa Xương, tiểuquan chính thất phẩm. Tam tẩu nói muốn đi đến đó, không biết Tam ca cócho đi hay không.
[1] chức quan đứng đầu Quốc tử giám.
Hàn Anh vẻ mặt tự nhiên: “Buổi tối ta gặp hắn hỏi lại hắn vậy.” Mấy ngày nay Phó Tạ tâm sự rất nặng, nàng luôn phụng bồi hắn, rất ít gây chuyệnkhó dễ làm phiền hắn. Nhưng, Hàn Anh cảm thấy cho dù Phó Tạ không đồng ý cho nàng đi, nàng cũng chắc chắn khiến Phó Tạ đồng ý.
Phó Du cười: “Tam ca dọa người như vậy, chị dâu làm sao lại không sợ hắn?”
Hàn Anh cười nói tự nhiên: “Tại sao ta lại sợ hắn?”
Nàng và Phó Du kẻ xướng người hoạ, căn bản không nói một tí xíu nào về chuyện Lam thị mang thai.
Phó Quý nương tử lúc này cũng cảm thấy sự xuất hiện của mình càn rỡ thôlỗ, đỏ bừng cả khuôn mặt, lúng túng đứng ở đó. Nàng ở Quốc Công Phủnhiều năm, liên tục làm nội quản sự,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240994/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.