Phó Tạ phát hiện mình càng ngày càng yêu luyến Hàn Anh, quả thực có xuthế càng lúc càng không xa rời được. Ban ngày hắn vốn ở thư phòng phíatrước gặp người, giữa trưa cũng hẹn đám người thống lĩnh cấm quân TiêuPhượng Thiềm cùng một chỗ dùng cơm, nhưng cuối cùng vẫn bỏ xuống kháchnhân, trực tiếp quay về nội viện cùng Hàn Anh.
Bồi Hàn Anh dùng cơm trưa xong, hắn lại cùng Hàn Anh ngủ trưa.
Ngủ trưa thức dậy Phó Tạ liền đi thư phòng phía trước.
Hắn gặp vài nhóm người, lại xử lý mấy nhiệm vụ khẩn cấp, thấy có chút nhàn rỗi, liền đi sân tập bắn luyện tập bắn tên.
Trong lúc bắn tên, Phó Tạ nhớ tới súng minh hỏa Tây Dương phụ thân gửitheo thuyền đưa đến kinh thành, không khỏi đứng ở sân tập bắn suy tư.
Lúc này đã là chạng vạng tối, ánh trời chiều màu vàng chiếu lên ngườiPhó Tạ đang suy tư trong trang phục bắn tên bạch la, ánh lên tầng mộtkim quang, làm hắn giống như thần linh, tuấn tú mà cao quý.
Phó An đã đi tới, thấp giọng bẩm báo nói: “Điện soái, bà tử của Phạm cônương kiếm cớ cớ đi ra ngoài mua chỉ, cầm một bao lụa màu đen đưa cho gã sai vặt của Thôi Kỳ, nô tài nghĩ đến người dặn dò không nên bứt dâyđộng rừng, cho nên không có động đến nàng.”
Phó Tạ nhẹ gật đầu, không nói gì. Lần này trước bỏ qua, lần sau nên bảo A Anh mang theo Phạm Tinh Tinh đi thư phòng của hắn chơi đùa.
Dùng xong cơm tối, Phó Tạ vốn cùng Hàn Anh tản bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240957/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.