Gốc cây tùng trong rừng tùng cao lớn xanh biếc, cành lá rậm rạp ngăn trở phần lớn nắng thu nóng bức, mùi hoa quế hơi nồng đậm trong rừng quế ởnơi này trở nên nhạt hơn, giống như ở trong nước có tiếng hát mơ hồ trên đài cao truyền tới, xa xăm mang theo một tia mông lung, mùi hươngthoang thoảng xen lẫn trong lá thông, làm lòng người thêm thư thái.
Trong lòng Phó Tạ cũng có chút phiền, trong mắt phượng hiện lên vẻ không kiên nhẫn, nâng giày da hươu đạp lên lá thông dày đặt dưới chân lạikhông phát ra một tiếng động.
Hắn cố gắng kềm chế, trong lòng dự định đếm tới mười liền đi.
Tôn Tử Y buồn bã khóc thút thít, từng giọt nước mắt óng ánh lăn trên đôi má bởi vì trẻ tuổi mà trắng noãn: “... Điện soái, thiếp thân đã hốihận, thiếp thân muốn xuất cung, tìm một người bình thường yên ổn sinhsống qua ngày...”
Phó Tạ yên lặng đếm tới mười, thoát khỏi cánh tay của tôn Tử Y đang bắtlấy ống tay áo của hắn, thản nhiên nói: “Đây là ngươi tự mình lựa chọn,ngươi cũng đã dự đoán được, không phải sao?” Là ngươi muốn trở nên nổibật, cầu xin ta đưa ngươi tiến cung; là ngươi phải lấy được Thánh sủng,chủ động muốn giúp ta đối phó Trương Thiên Sư.
Tôn Tử Y ngạc nhiên, thế nhưng mỹ nhân dù cho nước mắt lưng tròng, bộ dáng vẫn lê hoa đái vũ xinh đẹp.
Trái tim Phó Tạ giống như sắt đá đúc thành, hắn nhíu mày nhìn Tôn Tử Y,giọng nói trở nên lạnh lùng: “Còn có chuyện gì sao? Không nói thì bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240953/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.