Hàn Anh hạ giọng dặn dò Phó Du: “Chờ mộtchút quay về Nữ Trinh viện, ngươi tìm lý do lưu lại chỗ ta, ta có lờimuốn dặn dò ngươi.”
Phó Du mở trừng hai mắt, “vâng” một tiếng, thấp giọng nói: “Tam tẩu,đừng để cho Phạm tỷ tỷ đứng một mình trong thư phòng Tam ca, chúng ta đi tìm nàng đi!”
Hàn Anh híp mắt nở nụ cười: “Được!”
Hai tay nàng vịn giường gấm ngồi dậy, mở miệng nhắc nhở Phạm Tinh Tinh: “Phạm tỷ tỷ, tìm được sách chưa?”
Phạm Tinh Tinh đè xuống nhịp tim đang đập loạn cào cào, đáp một tiếng: “Đã tìm được rồi!”
Nàng cực kỳ nhanh nhẹn nhét bức thư vừa tìm được vào trong ngực, sửasang lại quần áo một chút, từ trên giá sách rút ra một quyển sách cầmlấy đi ra.
Sau khi đi ra Phạm Tinh Tinh có chút chột dạ nhìn Hàn Anh tự nhiên cười nói, làm bộ ngồi ở trên ghế cao mở sách ra chuẩn bị xem.
Hàn Anh cố tình trêu chọc nàng, liền mỉm cười đứng lên nói: “Đến đây, cho ta xem là sách gì!”
Phạm Tinh Tinh đưa sách tới cho Hàn Anh cùng xem.
Hàn Anh nhận lấy xem tên sách, trên mặt liền hiện ra vui vẻ, vừa nhìn thấy nội dung bên trong, càng là “Khì” cười ra tiếng.
Phó Du vội vàng sáp tới hỏi: “Làm sao vậy?”
Hàn Anh nhịn cười đưa sách cho nàng: “Chính ngươi xem đi!”
Phó Du nhận sách vừa nhìn, trên bìa mặt viết hai chữ "Nữ Tắc".
Nàng kinh ngạc nhìn Hàn Anh: “Tam tẩu, quyển sách này khi ta còn bé cũng đã đọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240949/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.