Trần Hi đứng ở đó, hậm hực nhìn cửa màn trướng đóng chặt, cuối cùng vẫn phải cam chịu số phận rời đi.
Tuy rằng Lý Chân và Thịnh Vũ Lai đã mang theo thân binh cầm vũ khí xa xa bao vây thành hai vòng bảo vệ bốn phía lều lớn, Trần Hi cũng không cóđi xa, mà là đi lều vải bên cạnh.
Sau khi ngồi xuống, Trần Hi suy nghĩ một chút, dặn dò người hầu cận của mình đi nhà bếp bảo đầu bếp chuẩn bị ít rượu và thức ăn.
Phó Tạ đi vào bên trong màn trướng của Trần Hi, thấy bên trong trang trí cực kỳ đơn giản sạch sẽ, trên tấm thản sạch sẽ bày biện một bộ chăn gối bạch lăng, ngay cả chăn màn cũng làm từ bạch lăng, cuối giường bày tấtcả đều là sách, bên giường là một chồng quần áo chỉnh tề.
Nghe thấy trên chăn gối còn mang theo mùi thơm thoang thoảng của xàphòng và hương vị mặt trời, Phó Tạ liền yên lòng mở chăn màn thả Hàn Anh vào, lại cởi áo ngoài của Hàn Anh để ở một bên.
Hàn Anh mắt không mở nổi, miễn cưỡng nhìn Phó Tạ, vươn tay sờ lên khuônmặt Phó Tạ, cảm thấy xúc tu trơn mềm, liền nhắm mắt lại: “Ca ca, huynhvỗ vỗ muội.”
Dứt lời, nàng xoay người thành tư thế đưa lưng về phía Phó Tạ cuộn thành một đoàn nằm nghiêng.
Phó Tạ “ừ” một tiếng, bắt đầu có tiết tấu mà vỗ nhẹ lưng cho Hàn Anh
Cũng không lâu lắm, Hàn Anh liền ngủ mất.
Phó Tạ thử thăm dò sờ tóc nàng một cái, thấy nàng không có phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-yeu-hau/2240933/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.