Editor: Buingan1209
Đây là một cái sân rất lớn, ngoại trừ góc Tây Nam có một mảnh rừng trúcthì trong viện không còn vật gì khác nên có vẻ hơi trống trải. Từ XánXán lại duỗi tay kéo mũ trùm đầu, hai tay nắm chặt áo choàng đi tới cửaphòng có ánh đèn. Phó Liễu một thân y phục màu đen ra đón, kính cẩn khom mình hành lễ, sau đó nói:
- Từ cô nương, lệnh tôn đã thi châm cho công tử, cũng dùng dao trích cổ họng, chỉ là công tử còn chưa tỉnh, nước này vẫn chưa uống được…
Trước đây Từ Thuận Hòa chẩn bệnh cho công tử, cũng không chữa cho tốtnhưng lại thu được một số bạc lớn. Tuy ông ấy là cha ruột Từ cô nương,nhưng Phó Liễu cũng không thật sự tin tưởng đại phu trị nam khoa nàylắm! Phó Liễu nghĩ đi nghĩ lại, công tử thích Từ cô nương, không phảichứng tỏ bệnh tình lúc trước đã khỏi rồi sao? Hắn ngẩng đầu nhìn Từ XánXán:
- Lệnh tôn nói, nếu công tử vẫn không tỉnh lại...
Từ Xán Xán cố gắng kiềm chế thê lương trong lòng, gật đầu bước vàophòng. Khi vào phòng, Từ Xán Xán nghe được âm thanh đóng cửa gian ngoài. Buồng trong ngoại trừ án thư và giá sách cũng chỉ có một chiếc thápbằng gỗ tử đàn khắc hoa. Trên tháp có một người đang nằm, trên người đắp chăn, tiếng hít thở gấp gáp vang lên. Trên bàn con trước tháp có bàymột giá cắm nến, chụp đèn màu phỉ thúy, toàn bộ gian nhà bị ánh sáng phỉ thúy bao phủ, có vẻ hơi vắng lặng tịch mịch. Từ Xán Xán lặng lẽ đi lêntrước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967312/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.