Editor: Buingan1209
Hôm nay là một đêm trăng sáng. Vệ sĩ của Phó Dư Sâm đang ẩn núp hai bênđường phố, nhìn thấy Phó Dư Sâm và Phó Tùng đi ra, cũng lặng lẽ đi theo. Đêm đã khuya, trên đường phố không người qua lại, chỉ có tiếng bướcchân của bọn họ và tiếng chó sủa văng vẳng. Mặc dù thân thể Phó Dư Sâmcao gầy, nhưng chân lại dài nên bước đi rất nhanh, dường như nếu khôngđi như thế chàng sẽ không tự chủ được mà quay trở lại. Phó Tùng vội vàng chạy theo, nhỏ giọng nói:
- Công tử, nô tài có chuyện muốn bẩm báo!
Bước chân Phó Dư Sâm chậm lại. Phó Tùng:
- Công tử, nô tài vừa bảo Phó Bích nghĩ biện pháp làm cho tiểu nha hoàn kia của Từ cô nương hôn mê…
Phó Dư Sâm dừng bước nhíu mày nhìn hắn. Trong lòng Phó Tùng lo sợ, không biết mình làm thế là đúng hay sai, hắn nhìn vẻ mặt công tử, ấp a ấp úng nói:
- Nô tài còn bảo Phó Bích để cửa…
Phó Dư Sâm theo dõi hắn, mắt phượng thâm trầm không nói lời nào. PhóTùng sắp bị hù chết, thân thể hạ thấp, đôi mắt nhỏ trông mong nhìn côngtử. Phó Dư Sâm nhìn qua có vẻ không có biểu tình gì nhưng trên thực tếtrong lòng lại hơi thoải mái. Đêm nay chàng muốn đi thăm Từ Xán Xán,nhưng lý trí nói cho chàng biết làm như vậy là quá ngốc nghếch, bởi vậytrên đường vừa đi vừa đấu tranh, ai biết Phó Tùng này lại quyết địnhthay chàng rồi. Mặc dù trong lòng hài lòng nhưng trên mặt Phó Dư Sâm vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967298/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.