Sau khi ra ngoài, Tử Tương bước từng bước chậm rãi. 
Tiếng đóng cửa phía sau truyền đến, Tử Tương nhịn không được quay đầu lại--- hắn và Từ Xán Xán ở bên trong! Chu Nhan và Bích Vân đang đóng cửa, hai nàng rất ân cần, cánh tay lớn như đuổi mọi người ra ngoài. 
Hai cấm quân cầm binh khí canh gác ngoài cửa, trong con mắt ẩn chứa ý chí chiến đấu, không nói đứng bất động, trường đao trong tay lóe lên ánh sáng u ám dưới ánh trăng. 
Thấy tình cảnh như vậy, tim Tử Tương siết lại, xoay người theo mọi người ra ngoài. Lúc Phó Dư Sâm không có ở nhà, các nàng ở cùng với Từ Xán Xán trong tây sương phòng; Phó Dư Sâm đã về, các nàng đều ở lại tiểu viện dành riêng cho nha hoàn. 
Nghĩ đến chuyện xảy ra sau cánh cửa kia, trong lòng Tử Tương cảm thấy hơi đau. Nàng lấy tay che ngực, không tiếng động rên một tiếng, theo mọi người vào tiểu viện. 
Cây cối trong nội viện mộc sum suê, hai bên đường vào nội viện là rừng trúc xanh um tươi tốt. 
Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm đứng trên đường mòn, ánh trăng xuyên qua cành trúc chiếu lên mặt bọn họ những ánh sáng loang lổ. 
Trong mùi lá trúc mát lạnh, tay trái Phó Dư Sâm ôm eo Từ Xán Xán, sau đó cúi đầu hôn Từ Xán Xán. 
Nụ hôn của hắn lắp đầy trời đất, dùng sức cắn mút lấy môi lưỡi Từ Xán Xán, Từ Xán Xán được hôn suýt chút nữa hít thởkhông thông, nên hôn trả lại Phó Dư Sâm, cùng hắn môi lưỡi dây dưa. 
Vào lúc tâm tình kích động, thân thể mềm mại, Từ Xán Xán nhịn không được cắn lên môi Phó Dư Sâm một cái, tiếp theo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967138/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.