Vì Vĩnh An đế sợ gió, trong Sùng Chính điện màn che luôn được buông xuống, ánh sáng giống như ngấm ngầm. Bây giờ vì có Phó Dư Sâm ở trong này, Vĩnh An đế sợ hắn ghét bỏ mùi không dễ ngửi nên lệnh thái giám hầu hạ mở cửa sổ, kéo màn lên.
Màn che được kéo lên, ánh sáng ngày thu lập tức xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong, bên trong tẩm điện sáng ngời lên, làm tâm Vĩnh An đế cũng có một chút ấm áp.
Phong Địch đã chẩn đoán xong, vĩnh An đế đã hoàn toàn mất đi năng lực ở phương diện kia, ông bắt buộc phải từ bỏ mong muốn sinh con nối dõi, đem toàn bộ hy vọng đặt trên người Phó Dư Sâm.
Ông rốt cục hạ quyết tâm, hạ chỉ lập Phó Dư Sâm làm con nối dõi, cũng chính là người thừa kế chính thức ngôi vị hoàng đế Đại Lương.
Làm hoàng đế, Vĩnh An đế vẫn đề phòng Phó Dư Sâm, nhưng chỉ cần Phó Dư Sâm đứng trước mắt ông, Vĩnh An đế luôn cómột loại yêu thích đối với hắn, tâm tình bất công và bao che khuyết điểm.
Lão nhân gia ông cũng không biết bản thân bị gì, có lẽ là vì không có con, cho nên rất thích Phó Dư Sâm có quan hệ huyết thống con cháu với mình.
Lúc này, Vĩnh An đế nói liên miên dặn dò Phó Dư Sâm: "Hàn viên ngươi thu dọn một chút, quyền làm phủ đệ của ngươi, ngươi không thể vẫnở Định quốc công phủ được."
Phó Dư Sâm khẽ vuốt cằm, tỏ vẻ đồng ý. Nhưng hắn biết khi cha ruột biết tin tức này thì sẽ không cao hứng.
Vĩnh An đế lại nói: "Nương tử của ngươi tuổi còn nhỏ, chắc là thích châu báu, ngươi đến tư khố của trẫm tùy ý chọn một ítđi!"
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967115/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.