Ngô phu nhân nhìn chằm chằm Ngô Bảo âm, trầm giọng nói: " một nhà chúng ta đều là nô tài của vương gia, vương gia muốn chúng ta canh ba chết, chúng ta không sống quá canh năm. Phụ thân ngươi đã từng nói vương gia cực kỳ sủng ái vương phi, hơn nữa vô cùng bao che khuyết điểm. Con xưa nay hiểu chuyện, lời nói như vậy sau nàykhông được nói nữa, miễn cho tai vách mạch rừng!"
Ngô Bảo âm nháy mắt biến đổi vẻ mặt, ôn nhu cười nói: "Mẫu thân, nữ nhi không phải chỉ oán giận hai câu thôi sao, ngươi xem ngươi nói bao nhiêu câu!"
Nàng mỉm cười nói sang chuyện khác: "Mẫu thân, vương gia có thị thiếp không?"
Ngô phu nhân thở dài nói: "Có, đương nhiên có, nghe cha con nói, ở hậu viện vương gia thiếp thị luyến đồng chừng mấy chục người."
Bà hoài nghi nhìn nữ nhi, nói "Nay vương phi được sủng ái, những người đó ngay cả Thân vương phủ đều vào không được, hiện tại đều ở trong Quốc Công phủ!"
Ngô Bảo âm mỉm cười nói sang chuyện khác: "Mẫu thân phụ trách thức ăn ở phòng bếp của vương gia và vương phi sao?" Trong lòng nàng lại suy nghĩ: ngay cả một nữ nhi nhà nghèo như Từ Xán Xán cũng không so được, thì những thiếp thị này đúng là vô tích sự; nếu đổi lại là ta, nhất định sẽ không để Từ Xán Xán ép tới ngay cả Vương phủ cũng vào không được!
Lúc này, Ngô phu nhân trầm ngâm một chút, nói: "Đúng vậy!" Ngô Bảo âm mỉm cười đứng dậy đấm lưng cho mẫu thân, vừa đấm vừa nói: "Mẫu thân vất vả rồi!"
Ngô phu nhân thở dài nói: " Chúng ta muốn nịnh bợ vương gia và vương phi cònkhông được, chỉ mong có thể hầu hạ chu đáo, phụ thân con trở về cũng không oán giận."
Ngô Bảo âm rũ mắt xuống nói: "Chỉ cần hầu hạ vương gia vừa lòng là được!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1967033/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.