Hôi Tuệ xốc mành gấm lên, bởi vì Phó Dư Sâm quá cao, thành ra phải cúi đầu đi vào. 
Từ khi Từ Xán Xán có Phó Thụy liền không để ý tới Phó Dư Sâm. Nhờ mẫu thân khuyên giải một phen, nàng nhận thức được tầm quan trọng của chồng một lần nữa, bởi vậy vội tiến lên đón. 
Phó Dư Sâm hôm nay mang khăn xếp kiểu thư sinh, bên ngoài khoác áo lụa đen, bên trong là trường bào màu trắng thêu vân bạc, đen trắng hài hòa làm lộ ra vòng eo tinh chắc, nhìn giống như tiểu thư sinh tuấn tú, phong lưu mà có ý nhị. 
Từ Xán Xán cảm thấy trước mắt sáng ngời, liền xinh đẹp cười, nói: “A Sâm, chàng đã về!” 
Phó Dư Sâm thấy Từ Xán Xán hôm nay trang điểm phá lệ mỹ lệ, nghĩ là cuối cùng Từ Xán Xán đã bớt chú ý Phó Thụy mà quan tâm mình, hắn trong lòng cũng là vừa động, mắt phượng sâu thẳm nhìn chằm chằm môi đỏ bừng trơn bóng của Từ Xán Xán, cảm giác rất muốn cắn 1 cái. 
Từ Xán Xán thấy biểu tình của Phó Dư Sâm, trong lòng minh bạch, liền duỗi tay kéo tay Phó Dư Sâm lại. 
Do mới từ bên ngoài vào, tay Phó Dư Sâm có chút lạnh, Từ Xán Xán vội dùng tay ấm áp của mình ôm lấy tay Phó Dư Sâm, giúp hắn sưởi ấm. 
Phó Dư Sâm rũ mi mắt xuống nhìn chỗ phồng lên cao cao của Từ Xán Xán, quả thực là tâm thần nhộn nhạo, nhưng nghĩ đến cha còn ở thư phòng chờ mình, Phó Dư Sâm chỉ phải nói: “Xán Xán, cha 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-trinh-duong-thanh-do-hau/1966947/chuong-209.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.