Chương trước
Chương sau
Tổ đội hoàn tất, mọi người rất nhanh đều ở trong trạng thái chuẩn bị.

Bởi vì đã được chứng kiến kỹ thuật của MaxPro, Lục Dịch rất kinh nể. Vì vậy đối với Đại thần, anh liền cho hắn hai mươi phần nể phục.

Đầu tiên, anh rất lễ phép hỏi: "Hiện tại có thể bắt đầu chưa?"

"Chờ một lát, hình như Broken có chút việc." Trong tai nghe truyền ra giọng nói của Dentist Z.

Đóa Miên nghe xong có chút lạ lẫm, tại hộp thoại tin nhắn gõ chữ: Broken?

Dentist Z cười cười, đáp: "Ồ. MaxPro là ID phụ của ta. Broken thỉnh thoảng sẽ dùng ID này chơi,"

Hóa ra Đại thần là Broken.

Đóa Miên đem cái tên này lặp lại mấy lần, cảm thấy hơi tò mò, hỏi: Vậy tại sao anh ta lại không chơi ID của mình?

Dentist Z trả lời: "Chính là vì ID của hắn trên bảng xếp hạng quá cao."

Đóa Miên nhíu mày, suy nghĩ mấy giây sau rồi gửi đến ba chữ không hiểu lắm.

Thứ hạng quá cao nên không chơi nick của mình? Hai vế này có liên quan sao?

Lúc này Lục Dịch có chút hiểu ra, nói: "Đần! Khi xếp hạng quá cao, cậu lại càng gặp đối thủ mạnh, cạnh tranh càng khốc liệt chứ sao!"

Dentist Z lại phủ nhận ý nghĩ này: "Không phải."

Lục Dịch cùng Đóa Miên: "..."

Dentist Z: "Broken không chơi ID của mình, là vì hắn biết rất rõ cái thủ pháp cùng chiến thuật của địch. Hắn cảm thấy thắng rất dễ dàng, không có ý nghĩa."

Lục DỊch:...

Đóa Miên:...

Dentist Z tiếp tục:  "Ví dụ như, Broken chơi đến bây giờ đều chưa bị đồng đội cán chết."

Đóa Miên:...

Khụ khụ, được rồi. Tư duy của đại thần không phải là ai cũng có thể hiểu được.

Khoảng hai phút sau, Dentist Z lên tiếng: "Có thể vào rồi."

"Ok" Lục Dịch nhanh chóng trả lời, nhưng vừa định ấn nút bắt đầu, anh lại nghĩ tới việc gì đó, đột ngột hỏi Đóa Miên: "Xuống xe là gì vậy?"

Đóa Miên chưa hiểu lắm, gõ chữ: Phím F.

Tại sao lại hỏi cái này?

Dentist Z: Có lẽ hắn sợ cô đâm chết đồng đội.

"..."

Trò chơi chính thức bắt đầu.

Cùng đại thần đi ăn gà, Lục Dịch rất hưng phấn, không ngừng hỏi: "Chúng ta nhảy xuống đâu?"

Dentist Z nói ra một địa điểm, mọi người không ý kiến liền đồng ý

Đóa Miên theo đồng đội vào thành S để lục soát trang bị, xong đi tìm một chiếc xe, chuẩn bị đến nơi tiếp theo.

Lục Dịch xem xét vật tư của Đóa Miên, suýt thì ho ra máu: "Thành S lớn như vậy, bốn người chúng ta đều lục soát. Vậy tại sao vật tư của ngươi kém thế này?"

Đóa Miên rất ủy khuất, đánh chữ: Số 1 tốc độ quá nhanh. Tớ còn chưa nhìn rõ căn phòng, hắn đã nhặt hết tất cả trang bị...

Dentist Z cố nhịn cười, đồng ý với Đóa Miên: "Ừm. Số 1 thật quá đáng!"

"..." Broken yên lặng hai giây. Xong anh xuống xe, đứng yên tại chỗ, nhắn hai chữ: Qua đây.

Đóa Miên đeo balo 1* chạy tới. Trông thấy anh ném đến một khẩu M416, một khẩu K98 gồm 200 viên đạn và ống ngắm.

(Trong PUBG, balo chia làm ba cấp bậc. Cấp 1 thấp nhất, cấp 3 cao nhất. Cấp càng cao thì balo càng đựng được nhiều đồ)

Đóa Miên kinh ngạc đến ngây người: Đây là?

Broken: Nhặt đi.

Đóa Miên: Ừm... Cô tranh thủ thời gian, vui vẻ nhặt súng, sắp xếp gọn gàng linh kiện cùng đạn.

Broken: Phía Đông góc 105 có căn nhà màu lam hai tầng. Tầng 1 có mũ 2*, tầng hai có giáp 2*.

(Tương tự với balo, mũ và giáp chia làm ba cấp. Cấp càng cao thì càng chắc chắn)

Đoá Miên lại vui vẻ chạy ra nhặt.

Lục Dịch tròn mắt nhìn đại thần đem thần trang* đưa cho Đóa Miên, lòng không khỏi nhức nhói: "Số 1 tốt như vậy, tất cả súng đều đem đi cho. Vậy hắn phải làm sao?"

(Thần trang: Trang bị, vật tư tốt)

Dentist Z nhàn nhạt: "Không có gì đâu. Hắn bình thường thích giết người đoạt đồ."

Lục Dịch suýt sặc.

Đại thần có phải quá độc ác hay không?

Chiếc xe nhanh chóng đi ra khỏi thành S. Xung quanh nhanh chóng truyền đến tiếng súng nổ liên tiếp.

"Có địch." Lục Dịch hoảng hốt nói.

Dentist Z im lặng vài giây, căn cứ vào tiếng súng hỗn loạn đưa ra phán đoán: "Tiếng súng đến từ ba hướng, có hai khẩu K98."

Đóa Miên không khỏi khẩn trương.

Sau một khắc, cô liền nghe thấy trong tai vang lên một giọng nói trầm thấp, ngữ khí tỉnh táo, tốc độ nhanh chóng: "Phía Bắc góc 345 một khẩu K98, góc 300 một khẩu M416. Phía Đong góc 60 có một thanh AKM, một thanh K98."

Cô liền giật mình, đây là lần đầu tiên trong trận Broken nói chuyện.

Là ảo giác sao?

Thanh âm này cô giống như đã từng nghe ở đâu đó... Mà anh lại chỉ cần nghe tiếng súng liền biết vũ khí cùng phương hướng? Thật lợi hại!

Nhanh chóng, Broken đã tìm được chỗ trú, anh cho xe dừng hẳn.

Bốn người xuống xe. Dentist Z đem khẩu K98 ném xuống đất: "Cậu phía Bắc, tôi phía Nam."

Nói xong, hai người quay lưng vào nhau.

Hỗn chiến bộ phát!

Broken nhắm ống ngòm, bóp cò súng. Nhanh chóng, viên đận thứ nhất được bắn ra.

"Đồng đội MaxPro sử dụng khẩu K98 đánh bại ViV123.

Mỗi một phát súng bắn ra, không lần nào trượt. Chưa qua 15 giây, địch cả hai hướng đều bị giết sạch.

Thấy thế, Đóa Miên không khỏi cảm thán trong lòng. Đại thần là đại thần, bạn của đại thần cũng là đại thần!

Bỗng nhiên, hệ thống đưa lời nhắc nhở: Bạn đã rơi từ chỗ cao xuống, trọng thương!

Đóa Miên:?

Lục Dịch: Cậu chạy đi đâu vậy? Lại còn không cẩn thận té chết?

"..." Dentist Z sặc, ho khan một tiếng.

Broken cách Đóa Miên gần nhất. Anh trầm mặc vài giây rồi nhảy xuống núi, xoay người tiến tới chỗ cô.

Sau đó đánh chữ: Có thuốc không?

Đóa Miên ho khan hai tiếng, hồi phục: Không có...

Rồi cô thấy anh nhanh chóng ném ra hai gói thuốc trị thương.

Cô nhặt lên, đem máu trở lại hơn phân nửa, không biết nói gì: Cảm ơn

Broken: Cô cảm thấy cô chơi thế nào?

Đóa Miên: Tạm thời... Có hơi tạ!

Broken: Ừm!

Đóa Miên: Hả?

Broken: Tôi cho cô cái đề nghị!

"..."

Đại thần muốn đích thân chỉ dạy cô sao?

Đóa Miên trong nháy mắt mừng rỡ, vểnh tai lên lắng nghe: Ừm, anh nói đi!

Broken chỉ đánh ra hai chữ: Treo máy!

Đóa Miên:...

Cả một trận, Broken cùng Dentist Z giết hết kẻ địch.

Đóa Miên thì khó khăn mãi mới sống sót đến phút cuối.

Trước khi đi ngủ, Đóa Mieen nằm trên giường luoứi Weibo, chợt nhớ tới chuyện gì đó.

Đóa Miên nhíu mày, gửi cho Lục Dịch một tin nhắn: Cậu có cảm giác giọng nói của Broken có chút quen tai không? Giống như đã từng nghe qua...

Lục Dịch trả lời: Đầu tuần chơi cùng, anh ta cũng nói vài lời. Đương nhiên đã nghe qua.

"..." Có lý!

Đóa Miên mím môi, nhét di động xuống gối. Vừa nhắm mắt, Wechat lại có tiếng thông báo tin nhắn.

Cô ấn vào, liền phát hiện là tin  nhắn của Lục Dịch: Đóa Miên! Tớ vừa rồi nhàn rỗi xem  lại bảng xếp hạng toàn sever. Đột nhiên phát hiện!

Đóa Miên có chút tò mò:?

Lục Dich: Tớ biết Broken là ai rồi!

Đợi một lúc lâu, Lục Dịch lại gửi đến một tin nhắn: Trong PlayerUnknown"s Battlegrounds, MYS là một đội tuyển có tiếng, từng được vinh dự được cử đi thi đấu cùng phía Âu Mỹ. Tớ liền thấy tại sao Broken nghe quen thuộc vậy. Hóa ra... Ôi mẹ ơi con cùng thành viên của MYS lập tổ đội, còn cùng nhau chơi đùa! Aaaa~~~

"..." Cô chỉ tưởng anh ta là một cái đùi vàng ý tưởng, ai ngờ anh ta là Định Hải Thần Châm* của Tôn Ngộ Không.

(Định Hải Thần Châm là gậy Như Ý Kim Cô Bổng của Tề Thiên Đại Thánh)

Lục Dịch: Tiếc là trong nước không có cuộc thi đấu PUBG cỡ lớn. MYS ở nước ngoài đặc biệt được coi trọng. Nhưng đáng tiếc về nước thì chỉ là một ngọn lửa nhỏ. Trên mạng cũng không có ảnh chụp hay thông tin của anh ta. Nhưng đó không phải là điều quan trọng, quan trọng là cậu đã một lần đâm chết đệ nhất server Broken, con mẹ nó thật tự hào về cậu đi!

"?"

Đâm chết người ta đã quá nhục nhã, cậu còn tự hào cái gì?

***

Cuối tuần chớp mắt kết thúc. Chỉ mới sáng sớm, loa nhà trường đã có thông báo, vang khắp dãy nhà.

"Các bạn học sinh xin chú ý, các bạn học sinh xin chú ý! Thứ tư và thứ năm tuần này, trường tổ chức thi tháng định kì. Xin mọi người ôn tập, chuẩn bị tinh thần đầy đủ!

Lời vừa nói ra, như một quả bom nguyên tử, chớp mắt đem những người đang ngái ngủ kia bị nổ đến tỉnh táo.

Lục Dịch mặt mũi đầy sợ hãi, quay đầu nói với Đóa Miên: "Cậu tát tớ một cái đi. Tớ không muốn ở trong giấc mộng đáng sợ này đâu!."

Đóa Miên an ủi cậu: "Lớp mười hai rồi, ác mộng đều sẽ thành thói quen thôi."

Lục Dịch: "..." Trong lòng của cậu bây giờ nước mắt đã rơi thành nước Tây Hồ, than thở: "Trầm mê trò chơi, vô tâm học tập."

Trương Hiểu Văn hừ một tiếng: "Đáng đời cậu suốt ngày đứng hạng chót." Song, cô kéo tay Đóa Miên, nói: "Cậu tuyệt đối không được học theo cậu ta, mê muội đến mất đi ý chí."

"Cái này gọi là E-sport, cậu không hiểu thì lui ra một bên." Lục Dịch khoanh tay, ánh mắt liếc qua Đóa Miên rồi xích lại gần, nói: "Đoá Miên, tớ thật sự càng nghĩ càng thấy nể phục. Lần thứ nhất chơi game có thể đem Đệ nhất sever đâm chết. Cậu là có thiên phú nha!"

Đóa Miên đổ mồ hôi lạnh: "Cậu đừng nhắc đến chuyện này nữa được không? Tớ thật ra là hoảng hốt ấn nhầm phím, không có cố tình đâm chết anh ta."

...

Ở ghế phía sau, Cận Xuyên nghe câu được câu mất, vuốt ve cái bật lửa. Nghe vậy, anh dừng lại, ngước mắt nhìn về phía cô gái đang đỏ mặt tía tai.

Đóa gì cơ?

Đóa Miên?

Cận Xuyên nhíu chặt mày.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.