Hoạt động ngoại khóa của trường cao trung rất tẻ nhạt, ngoại trừ học tập thì cũng chỉ có học tập. Bởi vậy, học sinh năm ba luôn tìm kiếm những thú vui riêng.
Trước mắt mà nói, thú vui lớn nhất của Đóa Miên là chơi PUBG.
Bạn học của cô lại không có hứng thú gì với trò chơi này. Mọi người đều biết, loại game này chủ yếu là dành cho con trai, nhất là PlayerUnknown"s Battlegrounds. Đây là game cần có chiến lược cụ thể và sự nhanh nhẹn, nên người chơi nữ rất ít. Một điều nữa, mười nữ sinh chơi thì chín người chỉ cần ba phút là "tru tiên".
(Tru tiên ý là chết.)
Lục Dịch cùng Trương Hiểu Văn suy đoán: Đóa Miên đối với PUBG chỉ là hứng thú nhất thời.
Hai người còn vì điều này mà đánh cược.
Đóa Miên có thể duy trì sở thích này ba tháng, Lục Dịch thắng. Nếu chưa đầy ba tháng, Trương Hiểu Văn thắng. Tiền cược là người thua phải mua que cay cho người thắng.
Thứ tư, kì thi tháng ác mộng đã đến.
Cao trung J rất chú trọng thành tích xếp hạng của học sinh. Mỗi khi có bài thi, trường học đều dựa theo bảng xếp hạng tháng trước mà chia phòng. Một phòng có ba mươi học sinh, từ số 1 đến 30, phòng thứ hai từ số 31 đến 60, cứ thế đến hết bảng mà xếp phòng.
Tám giờ sáng, bầu trời đầy sương mù. Đóa Miên đi sớm nửa giờ, đang nhìn bảng dán số báo danh cùng chỗ ngồi.
Nhìn tên mình, số 020.
Đóa Miên nhíu lông mày. Nếu không nhầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188646/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.