... Tốt rồi.
Cô hiện tại đã tin tưởng Lý Vị Tịch xác thực không phải bạn gái của anh. Nhưng, vị đại gia này có thể dịch xa ra được không?... Đứng ở khoảng cách như vậy là do anh sợ thích lực của cô quá kém, hay là do anh sợ xa quá thì cô không thấy được vóc dáng cao ráo của mình?
Có thể do bị ép nên cả người Đóa Miên dán chặt vào tường, cô cắn môi, cảm thấy hô hấp cũng trở nên khó khăn.
Mùi khói thuốc tràn ngập.
Khuôn mặt Cận Xuyên gần trong gang tấc.
Quá gần rồi.
Nói thật, Đóa Miên chưa từng có khoảng cách gần gũi như thế với bất kì người khác phái nào.
Cô căn bản không dám nhìn anh.
"Tớ..." Đóa Miên giật giật môi: "Tớ không chột dạ."
Tiếng nói nhẹ nhàng mà mềm mại, không biết có phải do quá khẩn trương hay không mà từng câu chữ cô thốt ra đều run run. Làm cả câu nói trở nên không có sức thuyết phục.
Cận Xuyên ánh mắt nghiền ngẫm nhìn chằm chằm khuôn mặt ửng đỏ của cô, anh cười một tiếng, cái tay nâng cằm cô lên: "Này."
"..." Này cái quỷ! Anh cũng có phải không biết tên cô đâu.
Đóa Miên trong lòng chửi thầm hai câu. Cô cúi đầu, ngữ khí mập mờ đáp: "... Hả?"
"Cậu có phải..." Anh bỗng nhiên ngừng nửa giây, điệu bộ ung dung: "Sợ tớ không?"
Đóa Miên sửng sốt một chút, lắc lắc đầu: "Không phải."
Anh xùy một cái: "Nói dối."
"..." Biết rõ đáp án lại còn hỏi? Biết rõ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188618/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.