Editor: Apple
Câu nói này thành công khiến Đóa Miên đỏ mặt.
Cả người anh vốn mang khí chất lười biếng, kéo dài âm cuối rồi nhíu nhẹ lông mày như thế, trông thật vô lại. Đóa Miên phát hiện gương mặt anh, lúc thì lạnh như thể đóng băng, nhưng khi băng tan, thì kỳ thật rất thích hợp làm cái loại biểu cảm không đứng đắn như thế này.
Đóa Miên mặt đỏ bừng, nói quanh co, hơn nửa ngày mới nhẹ giọng lúng túng phun ra mấy chữ: "... Cứ nói đùa."
Cận Xuyên nhìn chằm chằm cô, nhàn nhạt hỏi: "Cậu cảm thấy tớ đang nói đùa?"
"... Đúng thế." Chẳng lẽ là thật lòng?
Không thích tách ra với cô, còn muốn bên cạnh cô, những lời này thật dễ khiến người ta hiểu lầm.
Đúng lúc này, một âm thanh từ bên ngoài phòng học truyền tới: "Đóa Miên, Bàn Đinh gọi cậu tới phòng làm việc đem sách bài tập về phát."
Không biết tại sao, nghe lời này, Đóa Miên lại có cảm giác được giải thoát.
"Được rồi." Cô lên tiếng, nhanh chóng đứng lên rời khỏi chỗ ngồi, dũng khí quay đầu lại nhìn Cận Xuyên cũng không có.
Trên hành lang không ít người.
Người thì tựa vào lan can nghe nhạc, người thì đứng chơi điện thoại. Kì thi kết thúc, cả dãy nhà năm ba khôi phục sức sống, các bạn học đùa giỡn chạy đuổi nhau toán loạn.
Đóa Miên từ phòng giáo viên ra, ôm một chồng sách thật nặng, đi trên hành lang, dường như có điều suy nghĩ.
Mặc dù ngữ khí Cận Xuyên không đứng đắn, tư thái hoàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188602/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.