Editor: Apple 
"..." Đóa Miên cúi đầu, hai tay vô ý thức cọ xát vào vạt áo. 
Tim đập thình thịch, nhanh như bay nhảu, cô cảm thấy máu ở toàn cơ thể đang dồn lên mặt của mình. 
... Kỳ thật là do không biết nói gì. Cô không phải không hoàn toàn nhìn ra ý của anh, cô tốt xấu gì cũng đã mười tám tuổi,chưa ăn thịt heo cũng đã thấy heo chạy, nhưng cô không quá chắc chắn, cho nên muốn xác định lại với anh. 
Lần đầu tiên Cận Xuyên không thúc giục, biểu lộ cũng không mất kiên nhẫn. 
Đèn xanh bắt đầu đếm ngược. 
Cận Xuyên vẫn nhìn cô chằm chằm, không có bất kì hành động nào. 
"... Đèn xanh rồi." Chung quanh xe cộ tấp nập nhiều như nước, nhiều cảm xúc đan xen khiến cô càng thêm bối rối, cô cắn môi một cái, thấp giọng nhắc nhở anh. 
Cận Xuyên: "Cậu chưa trả lời tớ." 
Lúc này đèn đã chuyển đỏ. 
Phía sau có tiếng còi ô tô vang loạn. 
Đóa Miên nhíu mày, quay sau nhìn, xe đằng sau hiển nhiên đã có chút nghi hoặc, có mấy tài xế thậm chí còn thò đầu ra nhìn xung quanh, nhấn còi không ngừng. 
Cô lại nhìn Cận Xuyên. Ánh mắt anh không hề rời di, còi thổi chói tai, anh vẫn ngoảnh mặt làm ngơ. 
... Được thôi. 
Anh thắng, anh thắng rồi. 
Đóa Miên bị đánh bại, trong tâm hai tay như muốn giơ cao đầu hàng vị đại gia này, đỏ mặt nói: "... Tớ nhìn ra được, tớ hiểu ý của cậu, được chưa?" 
Anh nhíu mày: "Ý của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-tao-nho/3188580/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.