"Đa tạ Đại tướng quân..."
Tống Điềm nhỏ giọng cảm tạ rồi nhận lấy tổ yến, đại khái là thấy nàng không được tự nhiên, Phúc Quý ho nhẹ một tiếng, cố ý lớn tiếng nói, "Không cần cảm tạ! Đại tướng quân chúng ta ý à, để ý từng người một! Nhà bếp gần đây vất vả, đợi khách quý đi rồi, nhất định sẽ có tiền thưởng!"
Mọi người hoan hô không ngớt, nhưng lời này vừa nói ra, Lý Phúc Thành liền cảm thấy hắn như đang có ý đuổi khách.
Cái gì gọi là đợi khách quý đi rồi...
Hắn hừ lạnh, cũng không cam lòng yếu thế, "Ngô Vương điện hạ chúng ta cũng sẽ không bạc đãi các vị, chỉ cần làm tốt chuyện của mình, Điện hạ cũng theo lẽ thường thưởng cho các vị! Tống trù nương, yến hội bắt đầu rồi, mang thức ăn lên đi!"
Lý Phúc Thành nói xong liền lườm Phúc quý rồi mới đi.
Hiển nhiên, Phúc Quý chưa thoả cơn tức, Tiểu Điệp chỉ có thể cười an ủi hắn, "Bỏ đi, hắn là công công, ngươi so đo với hắn làm gì."
Ngay lập tức giận dỗi của Phúc Quý tan biết, cười nói: "Đa tạ Tiểu Điệp cô nương." Sau đó hắn lại đi đến bên cạnh Tống Điềm, nhỏ giọng nói: "Vừa rồi Tướng quân có đặc biệt dặn ta nói mấy câu, tổ yến là cho một mình cô, Đại tướng quân vốn không định tổ chức yến hội hôm nay, biết cô mệt nhọc, đều do tên Ngô Vương kia."
Tống Điềm mím môi đáp, "Ta biết, ngươi giúp ta cảm tạ Đại tướng quân."
"Không sao không sao, cô biết được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/3617089/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.