Binh lính Thành Dương quân phát hiện, hôm nay Đại tướng quân của bọn họ tâm tình rất tốt.
Bọn họ vốn dĩ còn rất lo lắng, nghe nói tướng quân ở huyện Võ Công phát hoả, vì thế ai cũng cẩn thận đề phòng, sợ tâm tình tướng quân không tính, bọn họ cũng gặp hoạ.
Nhưng lại không ngờ rằng, hôm nay tướng quân rất hoà ái, còn có mấy tiểu binh vậy mà lại nhìn thấy hắn cười.
"!!!" Mọi người bất giác hít một hơi lạnh.
Ngay cả Phó Ngạn cũng phát giác ra điều gì đó không đúng.
"Hôm nay, tâm tình của huynh tựa hồ rất tốt."
Cố Hiển Thành đang đứng trên đài cao ở thao trường, nhìn binh lính thao luyện phía dưới, không để ý hỏi lại: "Thế à?"
Phó Ngạn chỉ vào hắn: "Nhìn xem, chính là biểu cảm này! Huynh cười!"
Cố Hiển Thành khẽ nhếch môi, nghe vậy liền cố ý ép xuống: "Ngươi nhìn nhầm rồi."
Phó Ngạn hừ một tiếng, rõ ràng không tin.
Cố Hiển Thành ho nhẹ: "Dù sao cũng bắt được Liễu Thấm, cũng xem như là chuyện vui."
Phó Ngạn trợn mắt: "Tướng quân, bắt được từ hôm trước rồi ấy. Lúc ấy cũng đâu thấy huynh vui vẻ như vậy. Huống hồ, chính miệng huynh nói, bắt được Liễu Thấm chỉ là khỏi đầu, phía sau còn liên luỵ nhiều phiền toái hơn."
Phó Ngạn nói đến chuyện này, biểu tình của Cố Hiển Thành dần trở nên nghiêm túc.
"Tối qua Tiểu Bát báo tin về, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì ngày mai Tuần phủ đại nhân sẽ đến nơi."
Phó Ngạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/3545287/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.