Nhắc tới liền thấy kì quái, cả một nhà ăn lớn như vậy mà chỉ có hai người bọn họ, bình thường mặc dù là đến giờ giới nghiêm vẫn có một đám tham ăn đến đây mò đồ, nhưng hiện tại lại không có một bóng người nào, Tống Điềm đi đến bàn Cố Hiển Thành đang ngồi, khi nàng còn đang do dự không biết có nên xin phép rời đi trước thì Cố Hiển Thành đã ngẩng lên, chỉ về phía đối diện: "Ngồi xuống, cùng nhau ăn." 
Tống Điềm sửng sốt, đang định nói gì đó, Cố Hiển Thành đã ngắt lời nàng, "Ngồi xuống đi, ngày đầu tiên cô đến đây không có ai nhắc nhở rằng Thành Dương quân không có nhiều quy củ như vậy sao, cả một con gà, ta cũng không ăn hết." 
Lúc này Tiểu Bảo đã leo lên đùi Cố Hiển Thành ngồi, mở miệng ô ô a a không rõ, giống như là cũng muốn ăn, nhìn thấy nhi tử như vậy, Tống Điềm cũng không nghĩ nữa, lấy thêm một bộ bát đũa ngồi xuống. 
Nàng không nói cảm tạ nhưng cũng không nói thêm lời nào khác, chỉ là ôm Tiểu Bảo vào lòng, sau đó lấy chén trứng gà hấp vừa nãy ra, đút cho con. 
Cố Hiển Thành nhìn thoáng qua chén trứng quen thuộc, bỗng nhiên nói: "Trứng gà này..." 
Hai tai Tống Điềm đỏ ửng, nghĩ lại trước đây từng làm cho hắn món này, chột dạ giải thích: "Tiểu Bảo còn nhỏ, chỉ có thể ăn mấy món này cùng một ít đồ ăn thanh đạm." 
Cố Hiển Thành khẽ gật đầu, "Cô có thể hầm thêm chút thịt cá nấu cháo cho đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/3515358/chuong-30.html