Sau khi kết thúc bữa tối, Tống Điềm vẫn chưa gặp được Mạnh Thiệu. 
Nàng định bụng đem trả chiếc hộp này cho hắn nhưng không thấy người đâu, chỉ có thể tìm một binh lính nghe ngóng, hỏi qua mới biết, hai ngày nay Mạnh Thiệu phải đi tuần tra, đi một mạch năm ngày, không còn cách nào chỉ có thể đợi hắn về lại tính. 
Tiểu binh kia cười nói, "Tống đầu bếp có chuyện muốn nói với Mạnh đội trưởng sao, nếu quan trọng, ta có thể giúp truyền tin nha." 
Tống Điềm vội vàng lắc đầu, "Cũng không có chuyện gì, chỉ là nay không thấy nên hỏi thăm một câu thôi." 
Tiểu binh kia nghe vậy thì gật đầu cười cười, cũng không biết hắn có tin không. 
Bận rộn xong, Tống Điềm cùng Tống Điềm mệt mỏi đi về doanh trướng, toàn thân các nàng như tê liệt. 
"Trời ạ, cuối cùng ta cũng hiểu vì sao nấu cơm tối lại được lương cao hơn cơm sáng rồi, thật sự mệt hơn nhiều a~~" 
Tống Điềm cũng mệt đến mức không muốn nói chuyện, nhưng vẫn phải đút cơm cho Tiểu Bảo, chỉ có thể trấn an nàng, "Tốt xấu gì sáng mai cũng có thể nghỉ ngơi thê một chút, muội cứ ngủ đi." 
Tống Điềm đáp: "Cũng đúng nhỉ." 
Chỉ là chốc lát sau, Triệu ma ma lại tìm đến cửa. 
Hai người đang định nghỉ ngơi liền vội đứng dậy, Triệu ma ma đến tìm Tiểu Điệp, Tống Điềm cũng đoán được đại khái là muốn nói chuyện thăng chức, liền cười trấn an nàng ấy, Tiểu Điệp lúc này mới yên tâm theo bà ra ngoài. 
Khoảng một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-o-bien-quan/3512382/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.