Đang là Tết trung thu, Chu Lê mời nương và đệ đệ cùng tới Thẩm trạch.
Đây là Tết Trung Thu đầu tiên bọn họ trải qua cùng nhau, sau khi người một nhà nhận lại.
Ngày này Thẩm Việt cũng nghỉ tắm gội, Chu Lê dứt khoát đóng cửa quán cơm món hầm, lấy năm cái bàn vuông ghép thành một loạt bàn dài tại cái sân lớn bên ngoài viện, mời mọi người từ trên xuống dưới cùng nhau làm bánh trung thu.
Hài tử thêm một tháng nữa được tròn một tuổi, hiện giờ đã có thể bò khắp nơi. Ngưu thị và Chu thị mỗi người nhìn một đứa, cho hai huynh muội bò qua bò lại ở sảnh ngoài, tiếng hoan hô cười đùa không ngừng truyền ra ngoài sân.
Trong khi Chu Lê làm bánh trung thu, thường sẽ ngẩng đầu liếc mắt vào sảnh quan sát một vòng, thấy hai đứa nhỏ vì một cái trống bỏi đang dốc hết sức bò, Chu thị và Ngưu thị ở ngay bên cạnh vỗ tay khuyến khích, hai lão gia hỏa còn kích động hơn cả hai hài tử, khóe miệng Chu Lê không khép lại được.
Nhìn về phía bên kia, Thẩm Ngư lại đang ồn ào: “Việt Tông, ngươi gói bánh trung thu như vậy sẽ lòi tùm lum hết đó. Ai nha, sao ngươi lại đập như vậy? Tới tới tới, ngươi nhìn ta làm như thế nào đây nè.”
Bên cạnh Thẩm Ngư, có một thiếu niên cao to tuấn tú đang đứng, nói là thiếu niên, nhưng vẻ mặt trước sau vẫn như lão ông, không thích cười. Bị Thẩm Ngư ghét bỏ, cướp bánh trung thu làm tới lung tung rối loạn trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546200/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.