Mới vừa rồi bọn họ nói quá nhập tâm, cũng không chú ý Chu Lê cùng Ngưu thị đã đến. 
Mọi người thấy bọn họ, đột nhiên đồng loạt im lặng. Rốt cuộc nói xấu người khác trước mặt người nhà họ là không tốt. 
Chu Lê tay chống eo, ưỡn bụng, ánh mắt bình tĩnh đảo qua đám người, bầu không khí nhất thời xấu hổ lại an tĩnh quỷ dị. Bỗng nhiên, Chu Lê cười nhạt: "Người bên ngoài quan tâm tướng công nhà ta như vậy, A Lê ở nơi này cảm tạ mọi người. Chỉ là ở chỗ này nói cũng không thú vị bao nhiêu, không bằng chúng ta làm trò chơi đi!” 
Mọi người hai mặt nhìn nhau, nhưng không ai nói tiếp. 
Chu Lê lại nói: “Là như vầy, chúng ta cùng đánh cuộc.” 
Một phụ nhân trong đó nói: “Cái gì đánh cuộc?” 
Chu Lê nói: “Đánh cuộc tướng công nhà ta có bình an trở về hay không. Nếu các ngươi thắng, ta cho các vị hiện giờ đang ngồi ở đây, mỗi người mười lượng, còn nếu ta thắng, chờ lúc tướng công nhà ta trở về, ta cũng không cần bạc của các ngươi, ngay cửa nhà chúng ta có một cây bách💥, tới mùa đông lá rụng đặc biệt nhiều, các ngươi mỗi người luân phiên tới hỗ trợ quét một ngày đi.” 
Ngưu thị ở bên cạnh âm thầm kéo kéo ống tay áo Chu Lê. Bà ít nhiều cũng có chút đau lòng bạc, mỗi người mười lượng đấy! Tuy rằng bà tin tưởng chắc chắn nhi tử sẽ bình an trở về. 
Chu Lê thấy không ai đáp lời, lần thứ hai quan sát một vòng: “Thế 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546153/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.