Thẩm Việt ngước mắt liếc nhìn một cái, nương cùng Ngưu Nhân Nhân đầy mắt chờ mong
Thẩm Việt rũ mắt xuống, trước sau gắp thịt cá ở hai đĩa nếm thử, nói: “Ta đoán không ra được”
Chu Lê cảm thấy không kỳ quái, rốt cuộc cùng loại rau, có thể có bao nhiêu khác biệt lớn, hơn nữa, Thẩm Việt chưa bao giờ ăn cá trích nàng làm
Ngưu thị nói: “Ngươi đứa nhỏ này, tay nghề biểu muội ngươi cũng không phân biệt được.”
Ngưu Nhân Nhân tức khắc có chút thất vọng, nói tiếp: “Vậy biểu ca bình chọn xem đĩa nào ăn ngon hơn?”
Thẩm Việt tất nhiên đáp là đều ăn ngon.
Một bên Thẩm Yêu vội hoà giải: “Hôm nay khó được nhiều đồ ăn như vậy, đều bận suốt cả buổi sáng rồi, không đói bụng hả, mau ăn cơm mau ăn cơm, cái gì ăn ngon hay không, ăn đến trong bụng đều giống nhau.”
Mọi người lúc này mới sôi nổi bưng chén ăn lên, trong khoảng thời gian ngắn, chỉ còn lại âm thanh chén đũa va chạm vào nhau cùng tiếng nuốt thức ăn
Chu Lê ngồi ở bên phải Thẩm Việt, cách Lý thị ở giữa. Nếu không nghiêng đầu, hai người sẽ không thể thấy đối phương. Nhưng lại có thể thấy đối phương vươn tay gắp đồ ăn
Chu Lê thấy đôi tay kia mỗi lần gắp đồ ăn, thế nhưng đều là món nàng làm, chuẩn xác đến tựa hồ như nàng nói với hắn, nàng làm mấy món đó
Vừa rồi hắn còn nói không phân được cá trích nấu hoắc hương……
Những người còn lại trong lúc ăn cơm sẽ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546095/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.