Chu Lê nghe vậy, tim đập nhanh hơn. 
Thật là tam thúc! 
Đêm tĩnh như nước, trăng nghiêng sao sáng. Hai người cách nhau một bức tường viện, đều đi đến dưới chân tường 
Chu Lê cắn môi hỏi: "Vì sao?" 
Vấn đề trong đầu nối tiếp nhau, cuối cùng nói ra miệng lại chỉ có ba chữ này. Tim bang bang nhảy, một loại suy nghĩ ngày thường không dám nghĩ như nước suối len lỏi tới. Bỏ qua một bên bối phận "quan hệ thúc cháu" thế tục sắp đặt, nếu chỉ là giữa một người nam nhân cùng một nữ nhân, nam nhân hành động đến cỡ đó như là...... 
Tay phải Chu Lê đè lại bộ ngực đang phập phồng, chờ nam nhân bên kia trả lời. 
Rất lâu sau đó, sau vách tường lạnh băng mới lại lần nữa vang lên tiếng Thẩm Việt: "Hôm nay là sinh nhật ngươi, sách này...... Là lễ vậy đưa cho ngươi" 
Mấy giây sau, bên kia lại nói: "Ngươi đừng hiểu lầm......" 
"Nấm lần trước cũng là thúc?" 
"Ừhm." 
"Rất lâu về trước ở Thẩm gia thôn, mớ củi lần đó......" 
"Cũng là ta." Thẩm Việt trả lời dứt khoát. 
Chu Lê cảm thấy trong đầu mình như đang nấu nước, nước nhanh chóng sôi trào: "Vậy thúc...... Vì sao?" 
Trong lòng Chu Lê ngầm nổi lên chờ mong, mà cả nàng cũng không rõ rốt cuộc đang chờ mong cái gì. 
Bất quá rất nhanh, chờ mong của nàng biến thành mất mát. 
"Hoàng hôn ngày mai, ta nói cho ngươi biết, hiện tại, mau đi ngủ." 
"A? Tam thúc? Thúc nói cái gì?" Nàng không phải nghe không rõ, chỉ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-xinh-dep-cung-thu-sinh-co-hu/2546087/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.