Lời nói của Khương Niệm khiến Trương lão thái còn chưa nói xong đã nghẹn lại trong cổ họng, sặc đến mức suýt nữa thì bà ta không thở nổi.
Hai người con dâu vội vàng vỗ lưng Trương lão thái: “Nương, nương không sao chứ?”
Thê tử của Trương lão đại ngượng ngùng cười với Khương Niệm: “Khương nương tử, sao cô lại tới đây?”
“Tôi đến đòi tiền.” Vốn dĩ Khương Niệm không muốn xen vào chuyện nhà của người khác, nhưng người khác muốn quỵt nợ và muốn bôi nhọ thanh danh của nàng khiến nàng cảm thấy không vui. Vì vậy nàng nói thẳng vào vấn đề: “Từ xa tôi đã nghe thấy có người muốn quỵt nợ.”
Sắc mặt người Trương gia cũng không tốt lắm, vốn chỉ đóng cửa nói vài câu nhưng nào ngờ lại bị nghe thấy hết: “Không có chuyện gì.”
“Không có là tốt nhất.” Khương Niệm cong môi, gõ cây gậy trong tay trông rất hiên ngang giống đại tỷ: “Các người cũng biết tôi là một quả phụ, quả phụ không có bản lĩnh, phải dựa vào thêu thùa và bán chút rau để kiếm tiền, không dễ dàng gì mới tiết kiệm được chút tiền, cũng không thể bị người ta nói quỵt nợ liền quỵt đúng không?”
Khương Niệm vừa nói vừa đưa tay ra, đúng lý hợp tình đòi tiền: “Trả tiền đi”
Trương lão thái bị sự thẳng thắn lớn mật của Khương Niệm làm tức giận đến muốn ngất xỉu, có quả phụ nào mà không sinh sống một cách kín kẽ, chưa thấy ai không biết xấu hổ như Khương Niệm. Không chỉ lộ đầu lộ mặt mà còn nói mấy lời khó nghe như vậy, không hề có một chút dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937592/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.