Thôn trưởng trình bày ý đồ đến: “Khương nương tử, tháng tám ngươi cùng hài tử nhà ngươi cần phải nộp thuế đầu người, lúc đó ngươi nói ngươi đang bị bệnh nặng nên hoãn lại một chút, đợi thêm mấy ngày sẽ lập tức lấy bạc nộp lên. Vậy mà bây giờ sắp đến tháng mười, có phải ngươi cũng nên bổ sung bạc không?”
Hóa ra là tới đòi tiền, trên mặt Khương Niệm hiện lên chút xấu hổ: “ Trưởng thôn, rất xin lỗi ông, mấy ngày nay ta vẫn luôn bị bệnh, thế nên đã quên mất chuyện này.”
Khương Niệm dừng một chút: “Trưởng thôn, không biết nhà chúng ta phải nộp bao nhiêu tiền thuế?”
Đại Chu quốc thái dân an, xem nhẹ thuế má, nông hộ ngoại trừ thu thuế, thuế lao dịch, thuế đầu người thì không có thêm thuế phụ thu. Thuế đầu người này là tính toán dựa trên nhân khẩu của mỗi hộ tới tính toán, một người là năm mươi văn.
Năm mươi văn đối với một số nông hộ nghèo túng hoặc là với những nhà đông con đông cháu mà nói, có lẽ là việc khó, nhưng đối với Khương gia nhà ngói gạch xanh mà nói lại là một chuyện dễ dàng, đây cũng là lý do vì sao trưởng thôn cho phép nguyên chủ trì hoãn một thời gian: “Nhà các ngươi cần nộp một trăm văn.”
Khương Niệm gật đầu, một trăm văn thật ra không nhiều lắm, nhưng số tiền còn thừa lại của nguyên chủ chỉ sợ không đủ một trăm văn.
“Không gạt trưởng thôn, một tháng này ta thỉnh thoảng lại đi huyện thành bốc thuốc, số tiền trong tay sợ là không đủ.” Khương Niệm chợt thấy trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-phu-nha-nong-nuoi-con-lam-giau/3937564/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.