Ăn cùng Long Thiên một bữa cơm, Tiểu Tiềm cảm thấy hai người cũng được coi là có chút tình cảm qua lại, lần này hắn không làm quá nhiều chuyện rườm rà, chỉ gọi điện cho Long Thiên.
Trong điện thoại, hắn dùng từ vô cùng uyển chuyển: "Thầy Long à, tôi là Tiểu Tiền đây, chuyện mà hôm qua tôi nói thầy nghĩ thế nào rồi?"
Long Thiên đang xem các giáo viên khác giảng bài thế nào, nghe thấy liền bĩnh tĩnh nói: "Đã suy nghĩ kỹ, không từ chức."
"Thế..." Tiểu Tiền ở đầu dây bên kia hơi trù trừ một chút, "Thế thầy có hứng thú thay đổi hoàn cảnh làm việc không?"
"Tại sao?" Long Thiên bình tĩnh hỏi.
Nghe thế Tiểu Tiền ở bên kia thở dài: "Thầy Long à, thầy làm người chính trực, không nên ở ngôi trường này, lần trước..."
Tiểu Tiền bên kia điện thoại nói nhỏ: "Lần trước thầy không để học sinh mình ra ngoài, bị người ta ghim, hắn ta tạo áp lực cho trường, để trường sa thải thầy. Tôi rất phục thầy, nhưng bây giờ bên trên của Lâm Thủy có ý kiến với thầy, thầy xem thầy chuyển công tác sang chỗ khác có được không? Như thế thì thầy có thể dạy học tiếp, hơn nữa miệng của trường cũng được ngăn."
"Ừ." Long Thiên nhàn nhạt đáp lại một tiếng, "Tôi biết rồi."
Nghe thấy Long Thiên vẫn sử dụng loại giọng điệu ôn hòa nhã nhặn, Tiểu Tiền cũng thấy sốt ruột thay cho hắn, chỉ sợ vị giáo viên này không để ý đến chuyện bên ngoài, một lòng dạy sách thánh hiền, liền nói ngay: "Thầy Long, chắc thầy không tưởng tượng được sự nghiêm trọng của sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nhien-bai-tap-van-qua-it/129678/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.