Tư Mệnh bản tính vốn hiếu thắng, từ nhỏ đã chơi thân với Dương Dương, tự dưng lại ngỏ ý muốn hắn làm sư phụ dạy võ công. Quả nhiên công phu của Dương Dương vô cùng tài ba, nhưng tiểu nha đầu ngốc như Tư Mệnh làm sao hiểu hết được. Dương Dương đành trầm mặc dạy bảo Tư Mệnh. Một lần làm lỡ công việc quan trọng của triều, Tư Mệnh đáng ra bị sử phạt giam trong ngục năm ngày, nhưng lại được Dương Dương ra mặt giải cứu, kết quả hại Tư Mệnh không được học võ công truyền kì thế sử, phải đợi đến năm sau mới được học lại. Bản thân Tư Mệnh là học trò, là đồ nhi vô cùng ngoan ngoãn, lại nghĩ vì mình mà thầy Dương Dương bị mất mặt trước các quan, nên ngàn lần tạ đầu xin lỗi.
Tư Mệnh nhịn ăn, không ngủ suốt mấy ngày, quỳ lạy dưới đất đến sưng tấy đôi chân. Dương Dương mấy ngày qua suy nghĩ, chẳng biết bản thân đã rung động từ lúc nào, Tư Mệnh, nữ nhân đẹp nhất trong mắt hắn. Vì đói quá, Tư Mệnh căn bản là không muốn chết vì đói, nên đã lén lút ăn trộm cái bánh bao của Dương Dương, rồi lại bị hắn phát hiện bắt quả tang. Tư Mệnh cũng không ít lần bắt gặp Dương Dương đang thay đồ, nên cũng đã trót chậm một nhịp tim rồi.
Đến khi lớn, Dương Dương lên ngôi hoàng đế, tuyển nữ nhân làm vương phi. Tư Mệnh cũng đi thi tuyển, Dương Dương thấy vậy liền phong nàng làm phi tử. Vì Tư Mệnh dám trộm đàn tranh của hắn, nên hắn giao hình phạt cho Tư Mệnh, tắm cho hắn. Không chỉ vậy, hắn còn muốn thị tẩm, thị tẩm suốt ngày. Còn bao nhiêu thứ dang dở trong chuyện tình của họ?
Quả nhân muốn thị tẩm - thầy muốn thị tẩm thực xuân, đồ nhi muốn nhìn trộm thân thể thầy.