Mang ý nghĩ như vậy, sau khi xong việc, Tống Dã hỏi Khúc Liệu Nguyên, hơi có ý ve vãn, cũng có suy nghĩ dò xét: "Khúc Nhi, giờ cậu đã thế này rồi, sau này còn thích con gái không?"
Khúc Liệu Nguyên nằm đó, để cằm lên gối, hai tay cầm điện thoại gõ chữ: "Không, cũng không thích con trai, chỉ thích cậu."
Tống Dã kinh ngạc, nói: "Hôm nay sao thế? Miệng ngọt vậy?"
"Giả thôi, để dụ cậu vui đấy!" Khúc Liệu Nguyên cười ha ha nói, "Cậu là đồ lòng dạ hẹp hòi."
Tống Dã vừa đi tắm, bây giờ đang ngồi ở bên kia giường, nhấc chân đá nhẹ một cái lên chân Khúc Liệu Nguyên, Khúc Liệu Nguyên phối hợp kêu thảm "ôi trời" một tiếng.
"Cậu đang nói chuyện QQ với ai thế? Bảo cậu đừng add người lạ rồi mà?" Tống Dã nói, "Anh lòng dạ hẹp hòi rồi, không vui nữa."
Khúc Liệu Nguyên quay đầu nhìn mặt hắn, chắc chắn là hắn đang nói đùa, mới nói: "Tớ an ủi Văn Thông mấy câu, lúc nãy Tinh Tinh nói trên QQ với tớ, Văn Thông vì chuyện thần tượng của nó bỏ thi đấu mà cãi nhau trên mạng với người ta cả một ngày, còn bị tức đến khóc mấy lần."
Tống Dã: "..."
Cái chuyện cãi nhau với người lạ trên mạng này vừa ấu trĩ vừa hoang đường, nếu đổi lại là hắn, tuyệt đối sẽ không an ủi Văn Thông, nhịn được không châm chọc vài câu đã coi như là hắn tốt bụng rồi. Thế nên đã nhiều năm như vậy nhưng hắn và Văn Thông vẫn không chơi cùng nhau được.
Hắn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-nha-to-lam-bai-tap-di/3333779/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.