Nhật ký của Bành Oánh.
Ngày 7 tháng 5 năm 2016
Nhật ký của tôi bị Tần Dạng phát hiện rồi, anh nói anh chỉ đọc một trang, tôi tin anh.
Nhưng thật sự xấu hổ quá, đêm qua, trước khi đi ngủ, anh lại kì kèo đòi tôi cho đọc thêm một trang, nếu thật sự như những gì anh nói, trước khi đi ngủ mỗi ngày đọc một trang, vậy… tình yêu thầm được giấu kín suốt những năm tháng thanh xuân của tôi… sẽ dần dần bại lộ dưới ánh sáng.
Bây giờ nghĩ lại, mọi thứ thật khó bề tưởng tượng, không ngờ tôi có thể yêu thầm một người suốt mười năm.
Càng không thể ngờ nổi, tôi đã kết hôn với người ấy.
Anh đã phát hiện ra nhật ký của tôi.
Không sao, anh muốn đọc, vậy cứ để anh đọc.
Tương lai của chúng tôi còn rất dài, tôi sẽ duy trì viết nhật ký mỗi ngày…
Cho đến khi chúng tôi già đi.
Cho đến khi tôi không cầm nổi bút.
Cho đến khi…
Có lúc tôi chợt nghĩ, sau khi tôi và Tần Dạng đều già cả, ai sẽ rời xa ai trước?
Bành Oánh cắn đầu bút đắn đo, vấn đề này khó quá.
Cô sợ nhìn thấy Tần Dạng rời bỏ cô trước.
Càng sợ nhìn thấy Tần Dạng trở thành một ông lão cô độc.
Bành Oánh không muốn băn khoăn vấn đề này, họ mới kết hôn, nên nghĩ đến những chuyện vui vẻ. Cô nhoẻn cười, khép cuốn nhật ký lại, thu dọn đồ đạc đến nhà hàng.
Vốn đã hẹn tối nay cùng nhau về nhà cô ăn cơm, nhưng Tần Dạng có nhiệm vụ đột xuất, anh gọi điện thoại cho Bành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885691/quyen-2-chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.