Lục Thời Miễn về lại Bắc Kinh.
Phòng ký túc của cậu có bốn người, cậu và Từ Khiên vừa hay ở chung một phòng, hai người còn lại đều đến từ nơi khác, ngoại trừ cậu đến thành phố C, ba người kia đều không về nhà.
Trương Vy vừa thấy cậu đã cao giọng: “Hây, anh Miễn về rồi à?”
Lục Thời Miễn đặt vali cạnh bàn, ừ đáp tiếng.
“Thế nào? Kịch liệt với bạn gái lắm nhỉ? Yêu xa cơ mà…” Trương Vy cười hì hì hỏi, cậu ta rất tò mò, Lục Thời Miễn vừa vào học đã được rất nhiều người theo đuổi, nhưng cậu chưa gì đã thông báo mình có bạn gái rồi.
Biết bao trái tim thiếu nữ khắp trường tan vỡ.
Một bạn cùng phòng khác – Ngụy Tông cũng cười: “Bỉ ổi quá đấy mày.”
Trương Vy: “Đậu, lúc Lục Thời Miễn không ở đây, mày đã nói những gì?”
Lục Thời Miễn cười nhạo, mặc kệ họ, nhìn quanh: “Từ Khiên đâu?”
“À, giáo sư tìm cậu ta rồi.”
“Này, anh Miễn, cho bọn này xem ảnh bạn gái đi?”
“Đúng đấy.”
Bọn họ tò mò muốn chết, bạn gái của tài tử khoa Máy tính rốt cuộc trông thế nào? Xinh đẹp hơn hoa khôi khoa họ không? Hoặc là so với hoa khôi trường? Hỏi Từ Khiên thì cậu nói: “Có hai má lúm, cười ngọt như đường.”
Không có lấy một tấm ảnh.
Lục Thời Miễn liếc họ một cái, trong máy cậu có ảnh của Đinh Mật, đều do Đỗ Minh Vy dùng máy ảnh để chụp, nhưng cậu không quen chia sẻ những thứ này với người khác, chỉ khi bản thân nhớ cô thì mở ra ngắm.
Hồi ấy chất lượng camera
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885684/quyen-2-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.