“Nụ cười của người thân quen đến thế, nhưng tôi nhất thời không nhớ ra.”
Đỗ Minh Vy hát xong một câu, nhìn sang Đinh Mật, khe khẽ gật đầu. Cô cảm nhận được tất cả mọi thứ tối nay.
Đinh Mật thấy tim mình thắt lại, có dự cảm bất an: “Minh Vy, mày… có đồng ý không?”
Đỗ Minh Vy thoáng ngẩn ra, lắc đầu, thấp giọng nói: “Tao không biết.”
Đến giây phút này, cô vẫn mờ mịt với đoạn tình cảm này như trước, không thể đưa ra quyết định.
Kết thúc âm tiết cuối cùng của Mật ngọt, Trương Luân hô to: “Đừng hát nữa, còn ba phút nữa là sang năm mới rồi, mọi người cùng uống một ly nào. Thẩm Giai, em đặt rượu xuống cho anh.”
Thẩm Giai: “… Không phải anh bảo mọi người cùng uống một ly sao?”
Trương Luân: “Không bao gồm em!”
Từ Khiên xem giờ, đột nhiên ra khỏi phòng.
Tim Đinh Mật treo lơ lửng, nhìn sang Đỗ Minh Vy. Đỗ Minh Vy như không nhận ra, nâng ly rượu uống một hơi cạn sạch. Màn hình đột nhiên trình chiếu hình ảnh của Từ Khiên và Đỗ Minh Vy, rất nhiều ảnh chung của hai người, từ 2007 đến 2015, từ ngây ngô đến trưởng thành.
Mọi người ở đây đều đoán được, Trương Luân và Tần Dạng không hiểu rõ tình hình, nhướng mày nhìn Đỗ Minh Vy. Tần Dạng còn thổi sáo: “Uầy, Đỗ Minh Vy, hôm nay cậu lớn nhất rồi đấy.”
Đỗ Minh Vy nhìn màn hình, mắt cay xè.
Cửa mở.
Từ Khiên đẩy một xe hoa hồng đi vào, chín trăm chín mươi chín đóa hoa hồng đỏ thắm nở rộ. Anh đứng sau biển hoa ấy, mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885662/quyen-2-chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.