Giải quyết công việc xong, Khang Chính rời khỏi Mậu dịch Chính Dương, Tiết Ninh đuổi theo đến cửa: “Luật sư Khang, khoan đã.”
Khang Chính nhìn cô ta, lấy làm lạ: “Có chuyện gì sao? Cô Tiết?”
Tiết Ninh chạy đến trước mặt ông, hạ giọng hỏi: “Lục Thời Miễn tự tìm đến ông, hay là… Đinh Mật giới thiệu?”
Khang Chính không ngờ cô ta lại hỏi câu này, ông cười: “Chuyện này hình như không liên quan gì đến cô Tiết, hơn nữa tôi cũng không rõ.” Ông nói xong liền đi.
Tiết Ninh nhíu mày dán mắt nhìn chiếc xe nọ lăn bánh, bấy giờ mới quay lại công ty.
Đẩy cửa phòng làm việc của tổng giám đốc, Tiết Chấn không ở đó.
Trong phòng chủ tịch, Tiết Chấn nhìn Trương Khởi Xuyên, nhíu mày nói: “Sao ông nói không có vấn đề gì? Bây giờ làm thế nào? Bên Không Độ nói sao?”
Trương Khởi Xuyên buồn bực không thôi, đi qua đi lại trong phòng, cau chặt mày, nhìn Tiết Chấn: “Ông gấp cái gì? Bên kia nói không sao, bọn chúng không tra ra vấn đề, có kiện cũng vô dụng, cứ để chúng kiện!”
Tiết Chấn thở dài: “Không tra ra thì tốt, nếu tra ra ông thì…”
Ông không nói tiếp, Trương Khởi Xuyên lườm ông, cầm chìa khóa lên: “Tôi ra ngoài một chuyến, ông trông nom công ty đi.”
Tiết Chấn về phòng làm việc, thấy Tiết Ninh ngồi trên ghế của mình, nhíu mày hỏi: “Sao?”
Tiết Ninh đứng dậy: “Bố, Lục Thời Miễn mời Khang Chính liệu có phải vì Đinh Mật?”
Tiết Chấn cũng thấy khéo, nhưng hiện tại tâm tư của ông không đặt ở nơi ấy, công ty cả một đống chuyện, giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885646/quyen-2-chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.