Dịch: Hoài Dương
Lục Thời Miễn nghiêng đầu kéo chăn xuống nhìn cô hồi lâu. Trước khi thi đại học, Đinh Mật gầy đi rất nhiều, thi xong đầy đặn hơn một chút, mấy ngày nay hình như lại gầy đi, nghĩ đến dáng vẻ giàn giụa nước mắt của cô, Lục Thời Miễn lại cảm thấy lo lắng.
Nếu có thể, cả đời này cậu không muốn nhìn thấy cô khóc nữa, đừng nói là khóc, một chút tủi hờn cũng không muốn cô phải chịu.
Đợi chuyện này kết thúc, bất kể phải dùng cách gì, cậu cũng sẽ không để kẻ nọ được yên.
Đinh Mật ló ra khỏi chăn, vô thức nhìn xuống nửa người dưới của cậu, hình như không còn thứ kỳ lạ rõ ràng như túp lều nhỏ gì đó nữa.
Cô tì tay trên giường ôm mặt nhìn cậu, rất tò mò…
“Đây có phải là lần đầu tiên cậu như vậy với tớ?”
“…”
“Như vậy có khó chịu lắm không?”
“Hình như cậu rất tò mò?”
Lục Thời Miễn nhếch mép, bỗng cười nguy hiểm mà vô lại, đến ánh mắt cũng lộ ra vẻ đáng sợ. Cậu thấy gan của Đinh Tiểu Mật lại to ra rồi, cần chỉnh đốn.
Đinh Mật vội cúi thấp đầu, rúc mặt vào trong chăn, lúng búng: “Cũng không tò mò lắm…”
Thực ra cô tò mò lắm, ổ cứng của Từ Khiên chứa rất nhiều phim cấm, nghe Đỗ Minh Vy nói, loại phim kia cũng có, mấy người Lục Thời Miễn chắc chắn xem không ít.
“Nghe nói Từ Khiên có rất nhiều phim cấm, không chỉ phim kinh dị, còn có cả loại phim kia nữa…”
Ai bảo không tò mò vậy?
Lục Thời Miễn liếc xéo cô, đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885612/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.