Trans: Hoài Dương
Năm ấy, hôm ấy, Đinh Mật 17 tuổi lại thức dậy muộn, ôm cái đầu bù xù lao vào nhà vệ sinh, vừa vội vã chải đầu vừa la: “Mẹ ơi mẹ xỏ dây giày giúp con với, tối qua con quên mất, con sắp không kịp rồi!”
Chu Thanh đáp: “Vẫn còn sớm mà. Sao con vội vàng thế?”
Đinh Mật đang đánh răng, vụng về bịa chuyện: “Con phải đi học tiếng Anh sớm! Buổi sáng yên tĩnh dễ học thuộc lòng từ mới ạ.”
Vào sáng thứ Hai, Tư, Sáu mỗi tuần, Lục Thời Miễn sẽ đến trường sớm khoảng 40 phút để chơi bóng, cô muốn đến trường cùng cậu, thế nên phải dậy sớm gần một tiếng. Nhưng cô thường không dậy nổi, nhất là gần đây trời càng ngày càng lạnh.
Người lớn đương nhiên thích trẻ con cần cù tự giác. Chu Thanh xỏ dây giày cho cô, đặt ngay ngắn cạnh cửa. Bữa sáng là bánh bao với sữa đậu nành cũng đã đặt sẵn trên giá gần đó.
Đinh Mật vội vội vàng vang đeo cặp, đi giày, thắt nút nơ bướm thật xinh.
“Chào mẹ, con đi học ạ.” Cắn một miếng bánh bao, vừa ngậm ống hút vừa nhảy chân sáo xuống tầng, lấy xe đạp ra khỏi nhà để xe, Đinh Mật lướt đi như một cơn gió.
Đi qua dãy biệt thự san sát, thoáng thấy trong sân của toà nhà nằm ngoài nhất đã không còn bóng chiếc xe đạp, Đinh Mật càng đạp nhanh hơn, thậm chí nhấc mông lên, nghiêng người mượn lực lao về phía trước, thật sự là một cô bé như gió.
May là đạp đến giao lộ thì thấy thiếu niên vừa băng qua đường kia, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngot-nam-thang/885582/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.