"Đào Minh Chước." Dương Khả Ninh nói, "Em biết chắc anh không để ý đâu nhưng em thấy phó tổng Kinh đang nhìn trộm anh thật đó."
Ban đầu Đào Minh Chước không hiểu cô nhóc này nói gì vì anh đang tập trung lột tôm.
Món Tom Yum Kung ở căn-tin công ty lúc nào cũng ngon hết sảy, nước dùng chua ngọt hài hòa, thịt tôm dai chắc, tần suất xuất hiện khoảng hai tuần một lần.
Vì vậy mục tiêu hôm nay của Đào Minh Chước rất rõ ràng, dứt khoát không xới cơm mà lấy một khay tôm đầy ắp rồi vùi đầu lột.
Sau khi hiểu ra Dương Khả Ninh vừa nói gì, bàn tay cầm đũa của Đào Minh Chước khựng lại.
Anh cười nói: "Sao lại thế được, nói bậy gì đó?"
"Em không đùa đâu, em nói thật đấy." Dương Khả Ninh cuống lên, "Em biết ngày nào anh cũng là người ăn cơm nghiêm túc nhất ở đây nên chắc không để ý, nhưng lúc nãy em thấy rõ ràng ánh mắt Kinh tổng dán chặt vào anh đó ——"
"Chẳng có gì đâu." Đào Minh Chước ngắt lời cô, "Im lặng ăn cơm của em đi."
Dương Khả Ninh: "Nhưng——"
"Tiểu Ninh." Hứa Dịch bên cạnh đột nhiên lên tiếng, "Tay áo anh dính nước sốt rồi, lấy khăn giấy giùm anh được không?"
Dương Khả Ninh "ôi" một tiếng rồi quay sang lấy khăn giấy trên bàn: "Dính ở đâu? Để em xem nào."
Hứa Dịch cầm khăn giấy lau một hồi mới thốt lên: "Ủa? Hình như đâu bị dính, chắc anh nhìn lầm thôi."
Dương Khả Ninh: "Anh đùa em đấy à?"
Tính tình Hứa Dịch rất thật thà nhút nhát, bình thường hiếm khi chủ động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngon/776925/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.