Lúc Trần Lân Úc tỉnh dậy thì đã là giữa trưa, người vẫn còn mơ mơ màng màng.
Lặng lẽ đi ra phòng, định đi về phía nhà bếp, ngủ lâu như vậy, bị đói tỉnh.
Ngốc trệ trước một đống than đen, Trần Lân Úc bây giờ mới nhớ tới… Hắn đốt nó mất rồi… Sau đó… Lí Tam nói… “Ngày mai cùng yêm ra đồng đi!”… Ra đồng?
Xong rồi!
Trần Lân Úc xông ra khỏi nhà, định đi ra đồng… Thế nhưng… Đồng ở đâu?
Lí Tam, ruộng ngươi cày ở đâu a?
“Ai, dâu nam nhà Lí Tam, đi đâu vậy? Ăn cơm trưa chưa? Lại nhà yêm cùng ăn ~” Lâm bá ở trong nhà mình uể oải nói với ra, vừa lúc thấy nàng dâu nam nhà Lí Tam, kêu hắn, cùng nhau ăn cơm, moi chút bát quái, mới có chuyện cùng lão Triệu, lão Trương tám a!
Trần Lân Úc nghe tiếng thấy người, lại nghĩ tới Lí Tam nói, “Đói thì tìm Lâm bá sát vách, ông ấy rất hiếu khách, chực cơm ăn đi.”, sau đó, hôm nay Lí Tam không kêu mình dậy, cho nên… chực cơm ăn đi?
“Dâu nam nhà Lí Tam?” Lâm bá thấy hắn chỉ ngây ngốc đứng nhìn mình, tiểu tử này, chuyện gì vậy?
“Ta…” Trần Lân Úc không thể! Ngươi quên mất chuyện đêm qua ngươi nghĩ rồi sao? Không thể không có chí khí như vậy!
“Ngươi sao thế?” Một đại nam nhân sao lại ấp a ấp úng như vậy!
“Ta muốn đi tìm Lí Tam, tiện thể mang cơm cho hắn ăn, nhưng nhà bếp cháy rồi.” Trần Lân Úc nhắm hai mắt lại, một hơi nói hết lời, âm lượng cũng khá lớn, hù cho Lâm bá sửng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/qua-ngay/50999/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.